by Nguyễn Bính
Nàng hãy vui đi, dẫu một ngày
Dẫu phần ba phút, góc tư giây
Dẫu trong thoáng mắt nhìn như chớp
Cũng đủ cho nàng quên đắng cay.
Nàng đừng nên tưởng tôi không biết
Những nỗi yêu thương những oán sầu.
Tràn ngập những đêm đầy nước mắt
Những ngày đầy hận của nàng đâu!
Cầu nguyện
Labels:
Nguyễn Bính
0 comments:
Post a Comment