Friday, 30 November 2012

GỞI CỐ NHÂN

http://files.myopera.com/0-stress/albums/11863542/87893569.gif
Gởi đến cố nhân chút dại khờ
Chút tình ngây dại thuở còn thơ
Chút sầu luyến nhớ không gian dối
Một chút thương thầm mãi ngu ngơ.

Gởi đến cố nhân chút tình cờ
Gặp nhau một chút ngở mộng mơ
Cành hoa lan tím còn vương nhớ
Một chút bơ vơ, chút hững hờ

Gởi đến cho ai chút dổi hờn
Chút giòng lệ nhỏ, chút mưa tuôn
Chút tình dang dỡ xa xưa đó
Một chút bên ngưòi, chút cô đơn.

Gởi đến cho ai chút ngóng chờ
Chút gì day dứt, chút ngẩn ngơ
Chút buồn, chút giận vô duyên cớ
Một chút u hoài, một chút mơ.

Thursday, 29 November 2012

GIAO MÙA


 

Lảnh lót chim khuyên cất giọng vàng
Bên thềm sương sớm nhẹ nhàng tan
Đóa hồng tách nụ chờ dương hé
Cỏ biếc dang tay đón nắng tràn
Háo hức vườn hoa đôi bướm lượn
Bồng bềnh lối sỏi vạn hương lan
Chừng như niềm ước tròn cung mộng
Tíu tít ngàn vui đậu phím đàn
Heo may xao xác gọi thu tàn
Sương sớm bên hồ thấp thoáng lan
Xe lượm xôn xao ngầu bụi đỏ
Việc lôi tíu tít đến chiều vàng
Nhìn phin nhỏ giọt nôn nao nhớ
Ngó khói theo vòng khoắc khoải đan
Đoản khúc giao mùa lả lơi mộng
Bình yên thoáng nghĩ khẽ mơ màng..

 
 

Wednesday, 28 November 2012

HƯƠNG YÊU.


http://i1013.photobucket.com/albums/af256/phuongdo9090/Anhnghethuat/1bl9O-1bl-1.jpg?t=1305948422

Nghêu ngao tình ca trên đường vắng
Gió đông hiu hắt thắm má đào
Nụ hôn trên mí nhung vờ khép
Đủ rung tim lỗi nhịp dạt dào.

Tay trong tay nhẹ nhàng xiết chặt
Truyền hương yêu, sưởi ấm tim nhau
Tóc mây, hoa tím hờ trang điểm
Như rủ môi hồn hé nụ mau.

Âu yếm, tình trao sâu mắt biếc
Tình dịu dàng, mật ngọc thần tiên
Hơi thở thơm nồng, sao tha thiết
Khiến ai ngơ ngẩn lúc nửa đêm.

Sương rơi mờ phủ chân chậm bước
Dẫm lá khô vàng trải lối đi
Cùng nhau in dấu lời thề ước
Tận đáy tâm hồn, tim khắc ghi…

fondos animados para myspace

Tuesday, 27 November 2012

TÂM SỰ GỬI KHÁCH VĂN


Tôi về thưa lại các anh tôi,
"Đông Sầu" lỡ gây chuyện nữa rồi.
Ai cũng mỉm cười: "Em gái ngốc,
Tan mưa, tạnh bão, chỉ mai thôi!"

Tôi vẫn là tôi, chẳng khác xưa,
Hỉ/ Nộ/ Ái/ Ố/ Nặng thân lừa.
Thơ riêng có: chút hay, nhiều dở,
Thiên hạ thương tình, bớt giận chưa {?}

28/11/2012
HNN

TIẾNG ĐÀN BUÔNG.




Lời của ai vọng dư âm nức nở
Đàn nguyệt cầm ngưng thở uống sương đêm
Tiếng đàn buông... xa quá những êm đềm
Chiều ly biệt chia tay người đôi ngã

Lời của ai ru buồn thương gió thả
Chưa ấm bàn tay mà đã xa rồi
Từng hạt đam mê rơi vào tăm tối
Ôm thương yêu nguyền trăn trối cuộc tình

Cạn ly nhé... ngồi đôi phút lặng thinh
Nghe day dứt nghe tình vừa chết lặng
Xuôi hai tay chiếu chăn mùa lạnh ngắt
Đếm hạt đêm lần chuỗi nhớ quên đời

Thầm nhắn nhủ.. đừng nuối tiếc người ơi!
Sao ta khóc lệ rơi bài thơ ướt
Trăng chưa ngủ hay là trăng say khướt
Cho thơ em nghiêng ngã trắng đêm tàn

Lời của ai...dư âm buồn da diết
Ôm bóng thơ ôm lỏng một vòng tròn
Sợi tóc nào vừa rụng nhạt môi son
Sợi tóc trắng mỏi mòn chờ kiếp khác

Tìm đến nhau chia bốn mùa man mác
Thơ hiến dâng cùng tận một giấc mơ
Xin nhẹ nhàng ru lại những vần thơ
Mài mực tím nghe vần chờ tình tự

Thơ gối bàn tay, tình thơ gối chữ
Thở dập dồn bằng ngôn ngữ tình yêu
Về cùng nhau chia hương nhớ sớm chiều
Hôn ân điển thơ chất chồng ân, nợ...

Xin ru em... dư âm buồn trăn trở
Cho đêm này và muôn thuở còn ru
Cho bình minh về mãi những mùa thu
Hàng phong đỏ nhuộm lòng tim rỉ máu

Ở phương này ôm tình mơ dạ thảo
Cỏ mùa xuân xanh mướt cọng tầm xuân
Ôm thương yêu lần ngõ nhớ bâng khuâng
Tìm vụng dại đi về nghe tan nát. 



Monday, 26 November 2012

Gửi TQ HT


     GỬI  NGƯỜI  EM  GÁI

Em cấm anh rồi, Em chán anh?
Câu còm. anh viết chẳng lên mành 
Có bảo gì nhau thì cứ thẳng, 
Việc gì Nàng cứ quyết loanh quanh. 

Một chút tình, ai tranh cứ tranh 
Nên tình thời thơ cũng bập bềnh 
Phải chăng nhân nghĩa buồn chữ Nghĩa 
Mà lời động đến cuộc trầm luân? 

Ai người thành đấng chân nhân 
Ai người thành đấng minh quân, ai người?
Nói ra dở khóc, dở cười 
Nói ra lẻ một thành mười, như không!

        Hà nội, mười rằm tháng mười, Nhâm Thìn.
                                 HOÀNG GIANG

TÌNH EM.


 
Tình em đó theo gió mây trao gởi
Để buồn thương mấy nỗi sẽ trôi xa
Tình ngày xưa theo mắt lệ nhạt nhòa
Tim buốt giá còn chi hâm nóng lại

Tình em đó trao anh sao e ngại
Nên tình buồn vương vãi tận trời mây
Anh trách em sao nỗi nhớ chẳng đầy
Nên cơn lốc kéo đi ngày tháng mộng

Tình em đó giờ đây theo gió lộng
Tít mù xa sao vang vọng đâu anh
Chuyện ngày xưa...vụng dại cũng chẳng thành
Giờ chỉ có mong manh lời gió thoảng

Giữ làm chi chút niềm đau ai oán
Cho tim lòng lấn choán những buồn thương
Ta còn đây ..nhưng mộng chẳng bình thường
Hồn héo úa ...vấn vương sầu muôn lối

Anh cứ mơ để hồn luôn chờ đợi
Em cứ buồn cho vời vợi đừng tan
Mình gặp nhau trong cay đắng vô vàn
Yêu nhau hỉ...một đời tìm đâu nhỉ

Chữ thương kia xin anh đem dấu kỹ
Để muôn đời anh nhớ chỉ mình em
Để ngàn năm em cảm giác êm đềm
Anh nhung nhớ.."một mình em thôi nhé ".



Sunday, 25 November 2012

BIỂN TÌNH.

http://files.myopera.com/mostafabourgone/albums/10169832/37d7a185ce92.gif

Dẫu đôi ta con sông hai nhánh rẽ
Vẫn chảy về lòng biển nhớ bao la
Với tình yêu dòng nước mãi mặn mà
Mặc giông tố không tha miền đất hứa .

Hãy nắm tay kẻo lạc thêm lần nữa
Đừng mất nhau dù chỉ thoáng mây trôi
Đừng chia nhau men rượu đắng cạn lời
Cho ngăn cách lòng sầu vương trăm mối .

Cám ơn anh tình cho em một thuở
Lá diêu bông xanh ngát khúc tình mơ
Để trăm năm gom thương nhớ đợi chờ
Cây tình lá vẫn xanh chiều phai nắng .

Em mãi chờ mãi yêu trong thinh lặng
Và lao đao ôm giá buốt lạnh căm
Vẫn thênh thang trong ký ức lặng thầm
Vùng kỷ niệm một trời thương biển nhớ .

Anh ra đi có vơi niềm trăn trở
Khi tình em từng lớp sóng tràn bờ
Yêu quay quắc tim chưa lần vụn vỡ
Cám ơn đời một trời nhớ như mơ .

Saturday, 24 November 2012

KHẮC KHOẢI.

http://i1280.photobucket.com/albums/a486/C_L_L/TCOML-4_zps3f519af9.png


Phố vắng bây giờ chỉ có ta
Trong lòng lưu luyến bản tình ca
Trái tim kiếp hận cơn mơ loạn
Giấc mộng tình đau vết lệ mà

Lạnh lẽo mùa đông chưa đến lại
Phiêu du biển ái đã trôi xa
Đời mang áo bạc sầu duyên phận
Phố cũ đêm này giọt đắng sa

Tình ái tan rồi ngấn lệ sa
Vinh quy người ấy đã đi xa
Mưa về thấm ướt cung đường vọng
Đêm đến lê thê ánh nguyệt mà

Khắc khoải tai nghe lời oán vọng
Hững hờ ai hát bản sầu ca
Trăm năm vĩnh viễn duyên tan vỡ
Phố vắng cô phòng lẻ bóng ta

Mùa hạ hôm này đến với ta
Lại nghe ve hát bản tình ca
Trái tim có lẽ còn say đắm
Áo lụa hình như vẫn mượt mà

Ẩm ức cõi lòng thêm héo úa
Thiết tha tâm sự ngút ngàn xa
Đêm dài ai oán cung đàn cũ
Thức muộn vơi đầy giọt lụy sa.


Friday, 23 November 2012

NHỚ AI?.


http://files.myopera.com/keerio2k/albums/3251452/migrationofois.gif
Nội
Một mình lẻ bóng nhớ về ai
Thiên lý đường xa ngàn dặm dài
Thương ai một bóng bên song cửa
Đôi bóng cùng soi một ánh trăng!

Phương ấy mây trôi chân lãng tử
Phương nầy sương thấm ướt vai gầy
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
Một dòng sông soi bóng hai ngươì!

Không có ai bên em chiều nay
Không có ai bên em đời này
Chỉ bên thềm còn tia nắng sót
Và trong lòng một chút tình xa

Vẫn chờ ai ngày như mọi ngày
Vẫn chờ ai một lần quay lại
Dẫu có là bao lâu - mãi mãi
Dẫu nghe lòng thổn thức nhớ ai?.
du
Photobucket

Thursday, 22 November 2012

NIỀM NHỚ.



Dường như lúc sau này ta lại sống gấp hơn, yêu nhiều hơn, nhớ nhiều hơn, và cũng khổ tâm rất nhiều. Rồi một ngày đầy nắng nhạt đầu Đông, giữa sân trường ta bồi hồi chợt nhận ra một điều gì đó đang đến, muốn cưỡng lại và níu giữ nhưng điều đó là không thể, khi chỉ có mình ta dang tay, còn tình yêu thì ngoảnh mặt.
Chỉ còn biết mỉm cười, nhẹ nhàng đi ra đón lấy nỗi buồn, với cảm giác còn vẹn nguyên như cái cảm giác khi xưa chờ nhau ở hai đầu nỗi nhớ, tình yêu thuở nào với tràn ngập nước mắt hạnh phúc. Nhớ câu nói của ai đó sao giống tâm trạng ta lúc này. Đâu phải cứ mỉm cười mới thêm niềm hạnh phúc. Đôi khi giọt nước mắt mới thực sự yêu thương.



Khi nào giọt lệ còn lăn trên má là lúc ấy tình yêu còn vang dội trong tim, còn yêu nhau nhiều lắm. Nếu một ngày thức dậy, buổi bình minh không thấy mặt trời xuất hiện trên trái đất này nữa, thì lúc đó tình yêu mới cạn dần trong tim. Đâu chỉ yêu nhau hết cuộc đời lứa đôi, mà sẽ yêu nhau đến hết cuộc sống hiện hữu trên thế gian này, bằng cuộc sống và tình yêu của hai ta cộng lại... Và giờ đây những giọt nước mắt tủi hờn đang rơi là niềm hạnh phúc đã xa vời, dù có muốn được bên nhau nhưng thời gian không trở lại.

Đôi khi im lặng chính là tiếng khóc lớn nhất của tình yêu... Cuộc đời này vô hạn hay hữu hạn, con người ta yêu nhau được bao lâu chứ, sao cứ để tổn thương nhau từng khía cạnh. Và đôi khi tình yêu yên lặng, thì cần biết rằng ta đã làm cho tình yêu tổn thương rất nhiều. Khi tình yêu đến gõ cửa trái tim, đâu chỉ cần tìm một người hoàn hảo để yêu, chỉ cần yêu nhau hoàn hảo theo cách riêng của mình. Và đừng để cảm xúc bị bào mòn vì sự nhàm chán mỗi khi bên nhau.



Có nhiều thứ không bao giờ muốn hỏi, có nhiều nỗi niềm mong ước muốn được nghe từ tình yêu nói ra, nhiều dấu chấm hỏi, rồi nhiều dấu chấm than, nhưng sau cùng là dấu lặng. Lòng quạnh vắng nhớ ngày mùa về đơm bông, nhớ bến xưa, nhớ con đường thời gian từng bước qua, để hôm nay hỏi lòng có nên chờ nữa hay không? Thôi thì buồn vui đời lặng lẽ, tuyết phong lạnh lùng san sẻ với giọt sương đọng lại trên mi, không biết còn chờ ai đó nữa, cuối con đường chờ đợi có hạnh phúc nào sẽ đi qua.

Để bây giờ mỗi khi tìm về trong ký ức. Có lúc tiếc nuối, vì sao lúc đó không trao nhau thật nhiều yêu thương hơn, kỷ niệm sẽ còn có thể khó phôi pha, nhưng ký ức sâu đậm đã gắn vào trái tim. Ngày đó, nếu biết tha thứ những giận hờn cho nhau, thì hôm nay không có cảm giác đơn độc thế này, vì ngày mai này sẽ không là gì hết, nếu hôm nay ta cứ khăng khăng ôm lấy lỗi lầm của tình yêu. Ôm nhau đi, cười với nhau đi, giây phút yêu thương sẽ là bao nỗi nhớ. Cơn mưa cuối Thu lành lạnh, làm ướt vai áo hai ta đang ở bên nhau ngày ấy, để lòng chợt bâng khuâng một nỗi nhớ đi suốt cuộc đời...

 

Wednesday, 21 November 2012

NIỀM TIN.

http://gi122.photobucket.com/groups/o279/PDWSKSWSBD/2861180824_1.gif

   Tình yêu chỉ đến với những người vẫn còn niềm tin khi đã từng bị thất vọng. Nó chỉ đến với những người vẫn còn muốn yêu khi họ đã từng bị tổn thương. Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người. 
   Chính vì thế mong bạn đừng bao giờ đi yêu một người chỉ vì bề ngoài diện mạo đẹp đẽ của họ tại vì cái đẹp đó rất dễ bị phai tàn. Và đừng bao giờ yêu người ta chỉ vì tiền tài danh vọng, tại vì những cái đó đều sẽ tan theo mây khói. Bạn hãy chọn một người mang lại được nụ cười trên môi của bạn tại vì chỉ có nụ cười mới có đủquyền lực xua tan màn đêm u tối trong bạn. 
   Bạn hãy chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với bạn và sẵn sàng để sự vui vẻ của bạn trên hết mọi thứ; trên cả sự vui vẻ của chính mình. Bạn hãy chọn người mà bạn có thể cùng tâm sự, chia sẻ niềm vui với nỗi buồn, sẵn sàng ôm bạn vào lòng khi cần thiết và hoàn toàn hiểu rõ tất cả về bạn và những gì bạn muốn. Bạn hãy chọn người mà chịu bỏ hết tất cả thời gian quý báu của họ để đến với bạn và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ngoại trừ được nghe lời nói dịu dàng của bạn và làm một nơi nương tựa tốt nhất khi bạn cần đến. 
   Tình yêu bắt đầu từ một nụ cười, chớm nở bằng một cái hôn và cảm nhận được từ những cái ôm ấp dịu dàng. Một tình yêu thật sự không thể xây dựng từ những mâu thuẫnđổ vỡ của quá khứ mà phải bằng những gì trong sáng ở tương lai. Bạn nên hướng nhìn thẳng về phía trước chứ đừng bao giờ ngoái nhìn lại dĩ vãng. Bạn sẽ không thể nào tiếp tục sống vui vẻ nếu như bạn không chịu bỏ qua những đau đớn từng xảy đến trong đời. 
   Bạn nên có nghị lực để làm những gì bạn cảm thấy là đúng và tốt cho những người bên cạnh bạn, nhất là chính bản thân bản. Nếu bạn để cho một mối tình không vui vẻluôn níu kéo bạn thì bạn sẽ càng bị nhiều đau khổ, tan nát con tim và cay đắng của sự chia tay.
Chính vì những thứ nói trên, bạn đừng bao giờ ngần ngại nói lên những gì bạn đang suy tư và những gì đang đến trong lòng bạn. Những lời nói mà không thể nói được, lúc nào cũng mang đến những bất hạnh cho chính bản thân. Những lời không nói đó có một lực rất mạnh mẽ và nó sẽ làm ảnh hưởng đến bạn rất nhiều nếu bạn không nói ra. Có những lúc trong cuộc sống khi bạn thật sự nhơ nhung một người và chỉmuốn lấy người đó ra khỏi giấc mơ và mong muốn có thể ôm lấy họ trong thực tại.
   Bạn hãy mơ những gì bạn muốn mơ và đi tới những chỗ nào bạn muốn tới. Bạn hãy làm những gì bạn muốn làm, tại vì bạn chỉ có một cuộc đời và một lần cơ hội để làm những gì bạn muốn. Bạn nên nhớ lúc nào cũng phải đặt bản thân mình vào vị trí của người khác. Nếu như những gì làm hoặc nói đó sẽ làm tổn thương đến bạn thì bạn phải biết rằng nó cũng sẽ làm tổn thương đến người đó. 
   Một lời nói tế nhị cũng có thể dẹp được những cuộc tranh luận, một lời tàn nhẫn có thể làm tan nát một đời người, một lời nói hợp thời có thể làm dịu những căng thẳng và một lời nói yêu thương có tác dụng chữa lành một vết thương. Niềm vui không phải gồm toàn những điều đẹp nhất trong cuộc sống nhưng phải tạo thành từ tất cả những điều xảy ra trong thời gian dài và với tiến trình của nó. Niềm vui chỉ chờ đợi những người đã từng khóc, những người đã từng thương tâm và những người đã từng tìm kiếm, tại vì chỉ có những người đó mới biết từng yêu quý trong niềm vui của mình và của những người bên mình. 
   Bạn sẽ cảm thấy rất đau khi bạn thât sự thương yêu một người mà người ấy lại không yêu bạn. Nhưng cái ấy còn chưa đau bằng nếu bạn thật sự thương yêu một người nhưng lại không có can đảm để nói cho người đó biết. Có thể là Thượng Đế, ngài muốn chúng ta quen trước những người mà không phải thuộc về mình trước khi cho mình gặp được “người bạn trăm năm” để cuối cùng mình sẽ biết quý trọng người đó hơn. 
   Nhưng bạn hãy nên nhớ rằng trên đời sẽ không có một ai có thể biết được “người bạn trăm năm” của mình sẽ là người như thế nào? Có thể bạn đã gặp được người đó nhưng vì sự rụt rè nhút nhát không dám nói của bạn sẽ làm bạn mất đi cái người lý tưởng đó. 
   Bạn sẽ không thể ngờ được nhiều khi người đó cũng có những tình cảm như bạn nhưng còn đang chờ đợi bạn ngỏ lời. Bạn nghĩ thử coi, bạn đã tìm được một người trần quý nhất thì người thiệt thòi nhất chính là bạn mà thôi. Nhưng mà thật sự cái buồn thảm nhất chính là khi bạn đã tìm được ngươi tình trong mộng của bạn rồi nhưngđể tới cuối cùng mới phát hiện ra rằng người đó lại không có duyên phận với bạn và bạn không còn đường chọn lựa nào khác hơn là đành phải xa nhau. Cái đó là mộtđiều đau khổ nhất nếu xảy ra trong đời bạn. 
   Cuối cùng hãy yêu quý những gì bạn đang có và đừng nên vì những giận hờn nhỏ nhặt nàp để rồi dẫn đến cuộc chia tay không nguyên cớ. Hãy thương yêu và tôn trọng lẫn nhau vì trong đời người, tình yêu có khi chỉ đến có một lần mà thôi.

 http://gi163.photobucket.com/groups/t306/MNWZAC3UYN/1820622zp3u1jn71g.gif

Tuesday, 20 November 2012

ĐÔNG SẦU


        Thu sắp tàn rồi, Đông đến chưa (?) 
      Thềm hoa vạt nắng ngả đong đưa. 
      Cúc vàng hiu hắt, buồn se sắt, 
      Thương bước giang hồ trong gió mưa! 
        
              HNN   19/11/2012 

Saturday, 17 November 2012

ĐÔNG BUỒN


                  Gió tiễn Thu đi, đón Đông về,
         Hàng cây trút lá, sầu lê thê.
         Ai đan khăn áo cho ai đó,
         Chén biệt ly này lạnh tái tê!
17/12/2012
                   HNN            

Friday, 9 November 2012

Ngày xửa ngày xưa (Thơ Nga)

Давным-давно 

   Владимир Солоухин
                   
                                                    Давным-давно известно людям,
                                                   Что при разрыве двух людей
                                                   Сильнее тот, кто меньше любит,
                                                    Кто больше любит, тот слабей. 

                          Ai cũng biết, từ xa xưa, rất rõ,
                          Rằng chia ly, tan vỡ giữa hai người
                          Người yêu ít sẽ  luôn mạnh mẽ,
                          Còn yêu nhiều, thì sẽ yếu hơn.

                                                   Но я могу сказать иначе,
                                                   Пройдя сквозь ужас этих дней:
                                                   Кто больше любит, тот богаче,
                                                   Кто меньше любит, тот бедней. 

                          Nhưng tôi muốn kể câu chuyện khác,
                          Trải qua bao ngày tháng hiểm nghèo:
                          Người yêu nhiều, sẽ trở nên giàu,
                          Người yêu ít, sẽ thành nghèo khó.

                                                   Средь ночи злой, средь ночи длинной,
                                                   Вдруг возникает крик в крови:
                                                   О боже, смилуйся над милой,
                                                   Пошли ей капельку любви!

                          Giữa đêm dài, hay qua giông tố,
                          Một tiếng kêu trong máu bỗng vọng về
                          Xin Chúa trời hãy cứu độ, chở che,
                          Người yêu dấu, chút tình si hãy nhận!

                          (Thu Hà dịch)

Monday, 5 November 2012

XEM ẢNH

THI NGUYÊN

Mỗi tấm ảnh
Một đập chắn
chặn dòng chảy thời gian
Ta biết ta có mặt
Nông sâu đến bây giờ.

Mỗi tấm ảnh
Một lá bài
Tháng năm bị đánh tráo.
vì sao những tấm hình màu luôn làm tuổi đời mờ đục.
còn những tấm hình đen trắng luôn làm ký ức ta trong.

Sunday, 4 November 2012

TRUNG HOA

Lưu Quang Vũ

Gió bấc thổi về từ xứ xa
Bên kia núi cao sừng sững
Trung Hoa
Trung Hoa của tuổi thơ
Tiếng ngựa hí đêm khuya
Ðoàn xe Chiến quốc đi trong tuyết
Rũ rượi tóc râu, đao thương sáng quắc
Não bạt thanh la xủng xoẻng
Dữ tợn mà sầu thương.

Bờ sông trắng hoa dương
Chia ly buồn đứt ruột
Dậm chân hát mà từ biệt
Ðường Thi vằng vặc
Ào ạt Hoàng Hà
Quán núi đêm hàn rượu nóng
Vạt áo xanh giang hồ
Những mắt xếch Võ Tòng
Những đầm sâu Thủy Hử
Người đi như nước, đông như cỏ
Sáng suốt và tối tăm
Uyên thâm mà nhẹ dạ
Tin ngay mọi điều, dám làm tất cả
Cái người Tàu kỳ lạ
ngồi dầm củ cải giữa đêm khuya. . .
Lòng kiên nhẫn của người
trải ra trên mặt đất
Ở bất cứ nơi nào có khói
Trung Hoa
Nét bút vờn như cánh hạc vút qua
Lóng lánh tay ngà rượu đỏ
Bể thịt rừng xương Kiệt Trụ
Những hôn quân bạo chúa
Những hoàng hậu hồ tinh
Những anh gàn và những triết nhân
hái rau vi, mơ giấc bướm
Trung Hoa Tây Thi, Trung Hoa Lý Bạch
Cố cung xưa bao đảo lộn kinh hoàng
Như sóng biển không ngừng một phút
Dưới liễu xanh, lũ qủi đổi thay màu
Tiếng chiêng trống, tiếng loa gào thét
Chín trăm triệu người ồn ào mà nín lặng
Trung Hoa muốn gì ? Nhân dân đi về đâu ?
Ðêm nay
Trang sách tuổi thơ đưa tôi gặp lại
Gian nhà nhỏ ven thành
Vách lủng lẳng cỏ khô, lá thuốc
Một người đầu trọc
Áo bông đen khung vải cũ sờn
Một người không râu lừng lững ngồi im
Giữa  hũ lọ, mực tàu, chăn rách
Chồng sách dày, đĩa đèn dầu leo lét
Tuyết rơi trắng xóa ngoài thềm
Ông Tư Mã Thiên
một mình ngồi thức
Ông Tư Mã Thiên mắt nhìn sáng quắc
hiểu đời, hiểu nước, hiểu dân mình
Một ông Tư Mã Thiên
Ngàn ông Tư Mã Thiên
Muôn ngòi bút uy nghiêm
Ðang ghi sâu mọi việc
Hồn bạo chúa nghiến răng trong bụi cát
mọi ngai vàng, theo lửa hóa tro than . . .
Trung Hoa khổng lồ, Trung Hoa đau thương
Mai tan hết mây mù mưa xám
Trung Hoa Võ Tòng, Trung Hoa Lý Bạch
lại là Trung Hoa từ tuổi nhỏ ta yêu
                                         Hà Nội 1974 – L Q V

78 bài thơ haiku Hán ngữ Ngô Văn Tao và lục bát Trịnh Công Sơn

Đôi lời giới thiệu

Thi sĩ  Ngô Văn Tao
        Ngô Văn Tao là nhà thơ viết bằng Hán ngữ ở Sài Gòn từ trước 1975. Hiện sống ở tỉnh Bến Tre. Tên tuổi ông ít xuất hiện trên văn thi đàn nước ta, ấy là bởi tác phẩm ông viết bằng thứ chữ ít người đọc… Ông xuất bản lần đầu tập Hán tự hài cú (thơ haiku bằng chữ Hán) do Nhà xuất bản Văn nghệ TP.HCM năm 1994 và tái bản tại Nhà xuất bản Văn học năm 2001. Ngày xưa văn hóa Nhật là một gạch nối Hán-Nhật. Thi sĩ thiền sư Basho là một cái gạch nối dòng thơ Nhật – Hán, thơ haiku Hán ngữ Ngô Văn Tao là cái gạch nối thứ 3 khép kín tam giác Hán – Nhật – Việt.

            Mượn hình thức thơ haiku (3 dòng), thi nhân không cần thấm nhuần nguyên lý thơ haiku Nhật Bản. Thơ Ngô Văn Tao vẫn là thơ cổ điển Trung Hoa – Việt Nam mang chiếc áo haiku ngắn gọn dễ biểu hiện và dễ lan truyền đến bạn tri âm.Thi nhân một mặt tìm thấy cảm hứng trong thành Giang Tô, núi Nga My, đài Cô Tô, dòng Tương Giang, cầu Ô thước, Ngọc nữ, sông Tiền Đường, liễu Chương Đài … (Trung Hoa), mặt khác Ngô Văn Tao vẫn quyến luyến các cảnh sông Hương, núi Hồng Lĩnh, đồng xúc cảm với đôi tình nhân Phạm Thái, Quỳnh Như đồng hương (Việt Nam)…
            Có lẽ khi chưa gặp haiku thì Ngô Văn Tao phải cố ép bài thơ của mình thành tứ tuyệt. Haiku đã mở rộng địa hạt thơ chẳng những cho người Việt mà các dân tộc khác trên thế giới cũng vui mừng khi muốn viết câu thơ mà gặp hình thức haiku.
           Chỉ tiếc một điều  thi nhân Ngô Văn Tao không in kèm văn bản Hán ngữ, người đọc không dám chắc đọc đúng nghĩa của từ Hán  Việt.
            Nhà thơ Trịnh Công Sơn
 Khi nghe nhạc Trịnh, ta đã lờ mờ nhận thấy có một nhà thơ họ Trịnh. Đến khi đọc thơ haiku-lục bát của ông thì ta khẳng định: có một nhà thơ Trịnh Công Sơn hẳn hoi.
Với nhạc sĩ họ Trịnh thính giả chúng ta quen biết ông quá lâu rồi. Từ bậc trí thức đến anh thiếu niên, cô thiếu nữ đồng quê, ít người chưa từng nghe nhạc Trịnh. Có người nói nghe nhạc Trịnh không hiểu lời ca nhưng vẫn cứ thích nghe… Điều này chứng minh thơ và nhạc của ông hòa quyện với nhau đến độ kì lạ.
            Tuy nhiên đây là lúc nhà thơ Trịnh Công Sơn cất tiếng nói đích thực của thơ, không cần phụ thuộc hay nương tựa âm nhạc của mình nữa. Ông dịch thơ haiku Hán ngữ của Ngô Văn Tao thành lục bát thực chất là sáng tác trên chất liệu Hán ngữ NgôVăn Tao. Hóa ra Trịnh Công  Sơn là một nhà thơ lục bát tài hoa, đây bạn thử đọc xem:
Chim kêu lạnh bến sông dài
Mưa thưa nhỏ lệ đền đài thịnh suy
Và bất ngờ “dòng sông trăng” :
Sông dài trăng chảy về đông
Hồng nhan buông thả lệ trong sóng chìm
            Đọc bản dịch lục bát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, ta thấy nhạc sĩ chủ yếu dựa theo tứ thơ Ngô Văn Tao mà phóng tác.Nhưng tài hoa đến mức Trịnh Công Sơn cũng là một nhà thơ vậy. Những ca khúc độc đáo Trịnh Công Sơn chúng ta từng nghe sao thấy lãng đãng tương đồng những bài thơ haiku Hán Việt của Ngô Văn Tao… Nó băn khoăn về kiếp người, về những mối tình lãng mạn rất cổ điển. Thi nhân dường như dị ứng với những tình yêu kiểu hiện đại, ông không tìm thấy vẻ đẹp nào ở hiện đại… Độc giả, thính giả cứ mê theo âm nhạc và những ca từ giàu chất thơ của ông. Thi trung hữu nhạc, nhạc trung hữu thi, ấy là nghệ thuật Trịnh Công Sơn vậy.
            Ngày nay trên thế giới người ta còn băn khoăn rằng: dân tộc khác làm thơ haiku thì có nhất định phải tuân thủ những xúc cảm thẩm mỹ và nguyên lý thơ haiku gốc hay không ?
            Theo tôi nghĩ, chúng ta chỉ cần chấp nhận một số thuộc tính căn bản của haiku sau đây:
            Một là tính thiền: chúng ta chỉ viết thơ trong cảm giác tĩnh lặng nhất. Quan sát cuộc sống trong tình trạng nó  tĩnh lặng.
            Hai là tình yêu thiên nhiên, gắn bó mật thiết với thiên nhiên.
            Ba là cái đẹp giản dị
            Bốn là nỗi buồn thương nhẹ nhàng.
Ngoài những điều không thể thiếu đó, người làm thơ  khắp nơi trên trái đất này cứ thả sức tự do.
Để thấy rõ nhà thơ Trịnh Công Sơn dịch thơ Ngô Văn Tao và sáng tác thơ lục bát như thế nào, chúng ta thử đối chiếu nguyên tác Ngô Văn Tao và bản dịch Trịnh Công Sơn trong bài 78 – bài chót của tuyển tập này.
 Ngô Văn Tao viết  bài 78.
Phong lạc Hương Giang tự
Vi ba lô tước khiếu Xuân Thu
Hưng vong sầu tế vũ
Tạm chú giải: Gió rơi chùa Hương Giang, vẳng tiếng chim sẻ gọi thời Xuân Thu, nỗi buồn hưng vong thấm trong cơn mưa phùn.
(Xuân Thu: thời cổ đại loạn lạc ở Trung Hoa – chú giải : Giang Nam lãng tử )
Trịnh Công Sơn dịch (và sáng tác):
Chim kêu lạnh bến sông dài
Mưa thưa nhỏ lệ đền đài thịnh suy
Nào bây giờ chúng ta cùng nhâm nhi luôn cả 78 bài thơ của hai tác giả.

01.
Thiên biên cô phi hạc
Đại tự thiên thu thế hận thường
Kim dực mãn nguyệt quang
Bên trời hạc lẻ loi bay
Thiên thu hận ấy mờ phai cõi người
Cánh vàng nặng ánh trăng soi
02.
Vọng động ngã tư duy
Vô minh dẫn đáo thị hà xứ
Miên trường ngã địch lộ
Mù mờ ta biết về đâu
Đường không hết cõi càng sâu ta bà
03.
Khai hoa ca yến lạc
Trầm tư vọng tưởng vị lai thời
Hoa tàn yến phi lệ
Chim vui hót, bỗng dưng sầu
Hoa kia thắm nụ thoáng mầu tàn phai
04.
Thanh lâu ngã kim giả
Đương nhiên túy tận vong thời thế
Lai hồi ngã tự vong
Có ta  rồi sẽ quên ta
Rượu lầu xanh uống bỗng xa chuyện đời
05.
Viên biên hoang lộ đích
Khứ niên lạc diệp ẩn tàng tích
Mai táng cựu nhân tình
Chôn vùi một mối tình xưa
Lá im lìm ngủ vườn thưa dấu người
06.
Ngũ uẩn vọng nhiên hề
Mộng trường ô tước đáo Tương Giang
Thương thương hề mỹ nhân
Mộng xa chim trở về nguồn
Lưới mênh mông thả vô thường mỹ nhân
07.
Tây Hồ đô thị lại
Tô Lịch ngạn biên tầm cố gia
Thiếu thời trung khứ mộng
Bên sông dấu cũ nhà xưa
Những ngày thơ ấu dạ thưa mộng gì
08.
Mỹ nhân hề thiên hương
Trần ai phong tản vô thường tụ
Độc ngã hề đoạn trường
Đoạn trường ấy một niềm đau
Bụi trần gió lộng xôn xao vô thường
Đoạn trường ấy một mình ta
Thiên hương xinh đẹp cũng là nỗi đau
09.                                                                                                                        
Thiên không tinh lạc viễn
Dạ sơ mãn nguyệt vị hoàn lương
Tư cùng Dao Thục nữ
Chớ đêm chưa tỏ trăng rằm
Nghĩ gì ngọc nữ sao vằng vặc xa
10.
Nghiêm trang song ngọc nữ
Diệu Ân, Hồng Diệu lưỡng thanh chi
Trần gian vô ngấn lệ
Diệu Ân, Hồng Diệu hai cành
Trần gian mong sẽ không đành lệ rơi
11.
Giang Tô bội ước kỳ
Hà sự thượng Nga My
Lai tầm khứ mộng phù vân ảo
Phụ nhau mà vẫn tìm nhau
Mộng xưa mây trắng ngàn lau nhạt nhoà
12.
Thủy bình ba lãng du
Nhân duyên bất đoạn phù sinh phận
Trầm hề !
Đáo thùy biên
Đã chìm một phận bèo trôi
Ấy rồi vẫn cứ về nơi bến người
13.
Bạch tuyết cao sơn lộ
Không tịnh phù vân phong đảo hình
Thức đồ chi hãn mã
Ngựa đi, nhọc vẫn nhớ đường
Phù vân tuyết trắng coi thường đảo điên
14.
Tương kiến hề cố nhân
Vũ nhạc hoàn lai hoàng hạc khứ
Hồng lâu hoa tán lệ
Còn đây lễ lạc con người
Vườn xưa gác cũ lệ đời đã xa
15.
Trần ai khổ nghiệp ư
Bồ Tát hà tằng lai thế trụ
Lãng đãng hồng vân phiến
Nơi đây Phật đã có lần
Nôi trần gian ấy mây hồng vẫn bay
16.
Đái mộng yến phi khứ
Hồng viên tỉnh giác thị xuân thì
Vô thường ngã môn tại
Vườn hồng yến đã đi rồi
Vô thường mộng mị mang lời hỏi nhau
hoặc:
(Vườn hồng chim yến mùa xuân mộng
Một cõi vô thường ta có nhau)
17.
Giang Tô ly biệt kỳ
Dương quan xuất xứ tửu bôi cạn
Trường không vô lộ quy      
Đất trời ly rượu tiễn nhau
Mênh mông cố quận biết đâu đường về
18.
Viễn lộ tầm hoa hoa bất tại
Phù vân phong thượng thiên
Tri âm nan khả kiến
Tìm em xa ngái đường dài
Mây cao núi lộng em mài miệt xa
19.
Bảo nguyệt hề không hư
Nhàn đàm nguyệt ảnh linh lung hiện
Nghê thường xiêm vũ lộng
Ao trăng ôm bóng vô thường
Ao xưa lồng lộng nỗi hồng tím xanh
20.
Tiền Đường bất giải oán
Thiên thu kiều diễm thiên thu lụy
Ba đào khấp Tố Như
Tiền Đường thuở ấy oan khiên
Nỗi sinh nỗi tử tiêu điều Tố Như
21.
Vân vũ cao sơn viễn
Thanh tửu hà tằng đạt ngẫu duyên
Lộ trường ức cố nhân
Đường dài nhớ bạn ngày xưa
Rượu thơm uống mãi còn thua nỗi người
22.
Sơn phong hoằng liên viễn
Vân vũ tình hoài tâm bất tĩnh
Vọng thượng mỹ nhân lầu
Núi cao mây nước nhớ người
Lầu xưa nhan sắc bồi hồi không an
23.
Bất đáo Tương Giang đáo biệt xứ
Lưu hoài mỹ nhân hương
Nhân khứ hư vô khứ                                
Ta về giữ lại mùi hương
Đường không xứ sở còn vương bóng hình
24.
Vi trần chân như ngã
Tinh không vô hạn quán tâm bi
Như hà thông ngã khổ
Ngàn sao yêu cõi trần gian
Riêng ta hạt bụi quan san mịt mù
25.
Trà thất ức cố nhân
Xuân lai phong lạc cựu thiên
Luân hồi nại hà xứ
Xuân về chạnh nhớ người xưa
Có mùi hương cũ riêng thưa bóng hình
26.
Quy hương anh hùng luỵ
Trang thôn thục nữ bất tri thùy
Sương mộ tầm cố lư
Lều xa cố quận mệt nhoài
Anh hùng thục nữ một thời đã quên
27.
Đằng lâu giải bội nhân
Nhất dạ tương thân châu lệ hoài
Thiên thai hà an tại
Em ơi lệ nhỏ đêm dài
Ngọc khuya gác cũ  hình hài ở đâu
28.
Tảo thần oanh nhi đáo
Vị thức dương qua thanh điểu minh
Liên hoằng phục sinh hận
Chim non thức dậy mặt trời
Cõi người vô lượng em mời mọc chi
29.
Dạ thâm tửu độc ẩm
Ngoại song hạ vũ đơn thanh khấu
Sinh thoát sự nhất thân
Mưa rơi lẻ giọt đêm khuya
Rượu riêng ta rót sống thưa chết về
30.
Thanh lâu dạ miên miên
Kỹ nữ an thường nhất nhị canh
Lạc bồng dã nguyệt ảnh
Canh khuya chút phận lầu xanh
Một bên cỏ dại trăng thanh bên này.
31.
An chi ngã tiền thân
Tùng bách khứ thời tại ngã tâm
Bất như kim đồng ảnh
Ngày xưa thuở ấy bây giờ
Thân này nhìn lại không ngờ khác nhau
32.
Nhãn thuấn mỹ nhân biệt
Trường Giang bất đoản ngã tương tư
Thiên thần tri ngã lụy
Sông dài bất tận nỗi đau
Hồng nhan ly biệt ngàn sau lệ người
33.
Thiên thu thiên thu hề
Đoạn trường trường đoạn vị thùy dương
Trần hoàn vô cùng thế
Thế gian một cõi vô cùng
Thiên thu ta ở đoạn trường ta đau
34.
Tiểu lộ lạc diệp thu
Khứ thời nhân tại kim hà tại
Nhàn đàm đơn nguyệt ánh
Người xưa giờ ở nơi nào
Đường thu lá nhỏ ao sầu ánh trăng
35.
Mai lan chi thượng lan
Danh ca trần địa vị thùy lư
Thiên quy sầu nhất ngã
Em về hát giữa trần gian
Mai kia khuất bóng để tang là mình
36.
Lạc diệp hoàng tha lộ
Tà dương mộ chiếu tha nhân ảnh
Cố nhân tha lữ hành
Nắng chiều một bóng tha hương
Lá rơi nhè nhẹ người thương nhớ người
37.
Cố nhân bất khả tầm
Vô thường hội kiến vô thường biệt
Vị nhân ngã tâm thương
Vô thường gặp mất khó tìm
Lòng ta đau xót không hình bóng ai
38.
Đảo thiên quyên tích lệ
Vô thường thế sự cố nhân ly
Nhất thuần tiềm thi ý
Vô thường lệ tiễn người đi
Đất trời phút chốc lời ly biệt lời
39.
Dạ thâm lạc an nhiên
Chung triêu trầm tĩnh biệt khinh động
Địa đàng quang xuân vũ
Đêm tịch lặng sớm trầm tư
Đất trời trong vắt mưa thưa xuân về
40.
Tà dương mãn thu sương
Nhân một phong ba quán tịch liêu
Song tiền sầu nhạn khứ
Đời tan nát trọ quán chiều
Nhạn đi để dấu tiêu điều trong sương.
41.
Ba tiêu thi ý sư
Thiên hoàn du vãng tử sinh hệ
Tâm tư tuế nguyệt trường
Ba tiêu lăn mãi đời mình
Lòng ta hiu quạnh niệm tình thiên thu.
42.
Túy miên tửu tẩm y
Ngọa trường phủ điệp khai hoa mộng
Thạch thượng không nhiên tiếu
Dấn thân tinh thể chợt nghe
Cuộc đời ở giữa đá khe lõa lồ
43.
Xuân dư ! Hướng nhật quỳ
Vũ trung ngũ nguyệt khinh thân tại
Nhật một viễn sơn không
Tháng Năm ở với ngày mưa
Hướng dương bỏ mặc trời thưa thưa chìm.
44.
Tiếu thời nhi vị khứ
Mai hoa vi thượng tảo vi sương
Vân tước hề dương ánh
Tiếc hoài một tuổi thơ xưa
Sương mai chim mộng nắng thưa là mình.
45.
Giang biên khai thạch lan
Đông lưu lãng đãng thủy bình khứ
An tại Ái Quân tình
Bên sông một đóa lan cười
Bèo trôi lãng đãng tình người an nhiên
46.
Nhạc tấu dạ thâm canh
Cương cầm giai điệu sầu nhân ảnh
Khúc trung tình mộng viễn
Đêm khuya giai điệu rầu rầu
Tình phai ý nhạc mộng đầu đã xa
47.
Dương chiếu đàm không tịch
Minh trung khinh động tiểu huê dung
Khởi tỉnh tiền duyên kiếp
Mặt hoa lay nhẹ giấc nồng
Thức duyên kiếp trước ao hồng nắng qua
48.
Chỉ môn bồn trúc ảnh
Tiểu bước viên trung chi thượng minh
Sàng không ưu biệt khách
Sàng xưa nhớ khách đã xa
Ngoài sân chim hót trúc sa vách bồi
49.
Cô đơn chi kỳ nữ
Tầm hoài sắc đảo hận du du
U tình lai thế dị
Cô đơn nhan sắc hận dài
Trần gian ngoảnh mặt mộng đời
50.
Nghênh xuân, kim tiểu nữ
Định ước lai thời duyên mộng sinh
Xuân trung ca vũ điệu
Sẽ múa hát giữa mùa Xuân
Hẹn nhau mộng ấy còn hơn cõi này
51.
Nhân ái bồ đề tâm
Bất sát sinh hành giới đạo tu
Vị thế đồng nan khổ
Hồng nhan đi với vô thường
Nỗi đau ta giữ đoạn trường ta hay
52.
Nhật mộ biệt vân tước
Thanh thiên ám địa bất lưu hình
Đơn thanh dữ lạc viễn
Chiều xa văng vẳng tiếng chim
Trời xanh đất cũ nằm im bóng hình
53.
Mai khôi cố thổ hề
Minh thiên hằng đăng vị thời tiếu
Tư dung hề vong lữ                               
Vẫn đi vẫn nhớ vẫn quên
Nụ hoa xứ sở mang tên lạc loài
54.
Mộng trung tầm ngã ý
Mỹ nhân quá bộ ngã lưu hình
Bất tri thời tái ngộ
Bao giờ gặp lại em đây
Hồng nhan buổi ấy tàn phai bóng mình
55.
Tiêu tương thùy đích lệ
Ba đào nhạn quá ảnh vô lưu
Tiềm nguyệt mãn không sương
Nhạn không để lại bóng hình
Sông như giọi lệ trăng tình nguyện tan
56.
Viễn lạc phi hoàng diệp
Tịnh đáo Hương Giang lưu thủy khứ
Bất động Ý Nhi tâm
Lá vàng rụng xuống sông Hương
Chim ơi đừng để sầu thương một mình
57.
Bạch vân hà viễn lai
Lưu tẩy thanh thiên chi lữ hận
Lão phu Hồng Lĩnh tại
Ta ngồi đỉnh núi này đây
Mây ơi xóa hộ mộng vây buộc người
58.
Mộng đảo thiên thu chi ngã mộng
Cô đơn thị ngã du
Lưu hoài ngã mộng trung
Mình ta đi một mình ta
Bao nhiêu giấc mộng gần xa xa gần
59.
Thiên vân sơ ánh dương
Hoàng anh bất tại vô đề tĩnh
Tảo thần dạ vũ hưu
Không mưa không ánh mặt trời
Không con chim hót không lời sớm mai.
60.
Tịch sương như du nữ
Thùy phát bạch y khinh túc không
Cô ngã trướng tiền tiêu
Em nay tóc xõa sương mềm
Ngàn đêm áo trắng cũng điềm nhiên qua
61.
Duy hoài mai khôi đóa
Vũ trụ vô biên ngã đọa trần
Hà lai minh trí huệ
Bốn người thơ dại ngây ngô
Đóa hoa vũ trụ ai ngơ ngẩn cười
62.
Trường Giang nguyệt ảnh đông lưu viễn
Bất khả mĩ nhân lưu
Ba tiềm tích lệ thùy
Sông dài trăng chảy về đông
Hồng nhan buông thả lệ trong sóng chìm
63.
Thâm tại tâm không thanh tiểu khê
Thạch thảo an nhiên động
Vô thường trung quán tưởng.
Ta về nghĩ lại đời ta
Cỏ êm lay động giòng xa xanh rì
64.
Nịch nhân hề tương luyến
Tưởng đáo bạch đầu bất hận ly
Tương Giang hề, song nguyện
Nguyện chung đắm đuối lời thề
Tưởng rằng tóc trắng không hề lìa nhau
65.
Dã điền tà huy ảo
Thạch thảo hoang sơ ẩn lộ trần
Man trì nhất hồ điệp
Chập chờn bướm lẩn quẩn bay
Chiều hoang mộng tưởng cỏ phai phai dần
66.
Đông miên tuyết lạc loài
Thiên địa hoang đường quy nhất hội
Yểm thường chân như ý
Tụ về một cõi bao la
Cõi đời che một cõi ta bàng hoàng
67.
Trai phòng nghi thế sự
Hạ tàn dương ám vũ đơn thanh
Vọng nhiên trường chúc hạ
Hạ tàn sương sớm mưa bay
Nhớ thương một cõi nến lay lắc đời
68.
Túy miên tửu tẩm y
Ngọa trường phủ điệp khai hoa mộng
Thạch thượng không nhiên tiếu
Dấn thân tinh thể chợt nghe
Cuộc đời ở giữa đá khe lõa lồ
69.
Lạc diệp hề lai thu
Cố đô biên cách vân sơn ẩn
Mỹ nhân tình viễn ngộ
Tình em đánh thức ngày thơ
Lá thư nhắc nhở cố đô muôn trùng
70.
Chương Đài Liễu thu ba
Đằng lâu vô kế lưu xuân trụ
Liễu tỏa lộ Chương Đài
Làm sao giữ được mùa xuân
Chương Đài liễu rủ thuyền quyên đâu rồi !
71.
Đa tình ưng tiếu ngã
Tảo sinh hoa phát vãng trần du
Nhất tôn thù nhật nguyệt
Lang thang tóc bạc chúng cười
Chén mời nhật nguyệt chén mời hư không
Mời nhau chén tạc chén thù
Đa tình tóc trắng đền bù lang thang
72.
Thiều quang lư ngã tại
Anh đào thôi hiểm tây phong tạ
Ly nhạn địa đàng không
Đào xuân nhắc ngọn gió đông
Nhạn đi trời đất rỗng không, còn mình
73.
Tạ hoa tiêu lạc hinh
Nhất biệt tha hương vong quốc hận
Thiên nhai hề ! Phong tán
Hoa tàn hương cũng bay đi
Lòng đau cố quận biệt ly đất trời
74.
Kim ba đạm ngọc di
Dạ thâm suy khởi tây phong khí
Lưu niên hề thôi hoán
Trăng sao giữ lại giùm tôi
Gió mùa Đông tới trùng khơi ngậm ngùi
75.
Tiêu Tương song bỉ ngạn
Ngư phù xích tố ký mai hoa
Kỷ thời tư hận thế
Cá về gửi gấm mùa xuân
Lòng riêng hoạn nạn ngàn năm nỗi buồn
76.
Sơ Kính Tân Trang lụy
Tiêu Sơn bội ước huyết tâm thư
Vong cục miên trường túy
Tiêu Sơn say giấc mộng dài
Quỳnh Như Phạm Thái phụ lời máu xương
77.
Khứ tình, nhân ly biệt
Nguyệt trung hàn quá hệ thu phong
Hỏi cố mang mang lệ
Trăng xanh lạnh buốt nơi này
Tình tan giọt lệ bồi hồi chia tay
78.
Phong lạc Hương Giang tự
Vi ba lô tước khiếu Xuân Thu
Hưng vong sầu tế vũ
Chim kêu lạnh bến sông dài
Mưa thưa nhỏ lệ đền đài thịnh suy

Nguồn:
www.hoiquannhactrinh.info /tcs/articles
www.vantuyen .net/ index
P.H.N