Wednesday, 30 January 2013

XUÂN.


Xuân sắp về đây xuân chẳng già
Xuân đang vung xới tắm trăm hoa
Xuân ru ong bướm dìu ân ái
Xuân rủ trăng sao ẵm dáng ngà.

Xuân đến trao duyên niềm hạnh phúc
Xuân đi đổi mộng hát hoan ca
Xuân Thương xóm ấp vùng nghèo khó
Xuân trãi nắng mai khắp nước nhà.


Xuân hãy về đây vui với ta
Xuân ơi còn nhớ nước non nhà
Xuân sang ong bướm hòa chim hót
Xuân đến hoa vờn bắt nhịp ca.


Xuân rắc yêu thương mời nắng gió
Xuân gieo luyến nhớ gọi trăng ngà
Xuân đi dang dở nhiều mơ ước
Xuân hãy về đây vui với ta.

Sunday, 27 January 2013

Ngỡ như tiếng lòng

Hà Nội đang trong những ngày đông lạnh. Cái rét triền miên làm không gian ảm đạm mà con người dường như cũng sống chậm hơn. Sự đông kết gần với sự trì trệ, nếu chỉ nói riêng cho vật chất thông thường, tuy nhiên không phải trong tư duy, bởi vì khi sống chậm lại, ta thường tìm cớ trong thiên nhiên để tìm lại hồi ức, hoặc mượn thời tiết để giãi bày cảm xúc.!!!
 Những cơn mưa mùa đông không lớn, nó không ồn ào làm xao động không gian, nhưng mưa mùa đông thấm vào tâm tư hơn với cái lạnh se lòng. Trong dòng chảy nhỏ bé, ta nghe thấy tiếng vỗ về của thời gian, nhè nhẹ, chầm chậm, tiếng tí tách của giọt mưa rơi ngoài khung cửa sổ đưa ta về với ngày xưa, những ngày đã qua đi không thể trở lại.
 Mời các bạn đọc một  bài thơ nhỏ của tôi với ý hướng ấy, cũng là để đáp ứng lời nhắc khéo của anh HG! :))



Tiếng mưa như tiếng lòng ta
Giọt vào nỗi nhớ, giọt ra tình người.


*
Tí tách, tí tách.
Tí  tách,
giọt mưa
rớt ngoài
khung cửa,
ngỡ như tiếng  đàn
tan trong  nỗi nhớ.


Ngỡ như tiếng lòng
bên  đời trăn trở.
Ngỡ như tuổi thơ
về bên trang vở,
trắng - không vết nhơ


Tiếng mưa ngày xưa
đầu trần lội nước
đuổi cá rô ngược.
Mưa  về  trong  mơ

Tiếng mưa một thời
Chiến hào ngập nước.
Muôn hạt mưa rơi
nhòa trong khói súng.
Thương chiều hoa rụng
dưới  bước quân hành.
Em ta ướt sũng
dốc đèo loanh quanh.

Tiếng mưa một thời.
Trời  xanh, biển xanh
ngập tràn sóng  mặn.
Tơ  trời mong manh
Mưa về  đảo nhỏ
niềm vui  lung linh.

Tiếng mưa ngày nào.
Tay em tay anh
tìm nhau, trong nhau .
Cơn mưa mùa hạ
rứt hết nỗi đau
nỗi xa buồn bã
đâu bằng mưa ngâu?


Tiếng mưa bây giờ.
Chìm vào nỗi nhớ,
tí tách tí tách
mãi - trong hồn thơ.


Friday, 25 January 2013

HƯƠNG XUÂN.

http://i1303.photobucket.com/albums/ag154/Holananh78/2391974352104561655.gif

Lành lạnh bấc về gợi nhớ nhung
Mai đào cũng chớm nụ bâng khuâng

Mơn man gió sớm mùi hoa bưởi

Lơ lửng khói chiều hương lúa Xuân

Rực rỡ nắng, hồng môi tố nữ
Dịu dàng xuân, thắm má thanh tân

Rộn ràng cánh én mang Xuân đến

Người dẫu vô tâm cũng động lòng

Ngàn hoa khoe sắc Én tung mây
Đầm ấm  hương Xuân theo gió bay

E ấp nụ hồng ươm nắng sớm

Mơ màng cành liễu đẫm sương mai.


Wednesday, 23 January 2013

Lời muốn nói

        Tôi rất vinh dự đươc Admin Hồng Thu và các thành viên “Trang Thơ” và trang “Góc Âm Nhạc” mời tham gia làm thành viên.
         Tôi trân trọng cảm ơn Quý bằng hữu đã ưu ái.
        Tôi vào đọc TT và GAN, cảm thấy rất ngưỡng mộ trước tri thức uyên thâm, trước sự giao lưu vui mà rất nhân văn của quý vị .
        Đặc biệt tôi tự cảm nhận được sự đồng điệu và những điều tôi muốn học hỏi ở Quý Vị. Tuy  tôi - một lão già nhà quê 70 tuổi lạc hậu, bảo thủ với các tư duy cổ xưa, nhưng rất thích tiến bộ.
        Đôi lời tâm tình cùng Quý Vị. Rất mong được là bạn hữu tốt của Quý Bằng Hữu.
        Xin làm lễ trình làng với đôi vần tâm tình mộc mạc.


      BẾN THƠ

      Khi trắc ẩn, giãi lòng chẳng thể!
      Để linh hồn thoát khỏi bến mê!
      Trăm vạn mối, cùng ai giãi tỏ!
      Tri kỷ ơi! Người hãy trở về!

      Ừ! Trong đục bụi trần khuấy vẩn.
      Lắng thời gian nước lại xanh rì
      Tình như nước. Tri kỷ ơi! Tri kỷ!
      Văn vắt trong, không gợn khinh khi.

      Theo dòng chảy, linh hồn bé nhỏ
      Trong  mưa sa đâu thực, đâu mơ?
      Thuyền không bến, thuyền trôi lỡ dở.
      Tri kỷ ơi! Duyên kiếp bến chờ!


      RƯỢU

      Ta đâu khát rượu
      Khát tri kỷ cùng ta.

      Khát cái say dốc cả sơn hà,
      Khát cái tỉnh dù đã nâng ngàn chén,
(*)
      Khát sự thật trong men tình biêng biếc,
      Khát bọt tăm sủi hết sự đáng quên!

     Tri kỷ ơi! Nào hãy nâng lên,
     Trong im lặng có điều ta muốn nói...
     ……………………………………
     (*) Câu thơ cổ: Tửu phùng tri k thiên bôi thiểu…


          (Hát nói)

Mây bay gió thoảng.
Cuộc đời như gió thoảng mây bay.
Nhớ ngày nào cha mẹ dắt tay,
Tô nét chữ “Nhân chi sơ bản thiện.”(*)
Nay tóc bạc gối chồn tai điếc,
Nghĩa vụ đời tạm hết trả vay.
Lão giả an chi, nước nước mây mây…
Chút còn lại dành cho cháu chắt.
“Thiên trường địa cửu vô chung tất
Giả ngã trường tồn bất lão xuân”(**)
Cơ trời cũng hiểu chút nguyên căn,
Chẳng tự lấy hư vinh mà mê hoặc.
Cùng bè bạn vui trong thanh bạch.
       Lấy tâm nhàn làm cốt cách tiêu dao.
       Cây đời mãi mãi thanh tao.
        _________________
       (*) Sách Tam tự kinh - Sách vỡ lòng khi học chữ Nho
       (**) Thơ Chu Mạnh Trinh. Có nghĩa là:
              Trời đất lâu dài không chấm dứt
             Giả sử ta sống mãi như mùa xuân không già    

XUÂN VỀ.

Xuân về nối gót theo sau những ngày đông giá rét. Tiếng xuân bật cười khanh khách trong thanh âm của những trận mưa cuối mùa. Xuân đến lặng lẽ, nhẹ nhàng không ai hay, ai biết, lướt tấm áo choàng ấm áp, thướt tha khắp phố phường.

 

Xuân không đem đến niềm hạnh phúc qua vẻ ngoài lạnh lẽo như đông. Xuân mang hơi ấm mơn man khắp da thịt, mang sắc màu nhuộm thắm phố phường. Xuân năm nay sao lại kì đến thế? Xuân lạnh, lạnh cả hơn mùa đông băng giá, những cơn mưa xối xả, bất chợt như mùa hè, những cơn gió cắt thịt cắt da cứ ùa về luồn lách vào từng góc nhỏ.

Xuân mới cuống cuồng, hốt hoảng, thì ra người ta vẫn hay xuân tồn tại. Xuân vội vã thu vén những đám mây mù vào tay áo, đưa ánh nắng ấm áp tan chảy khắp phố phường.

Những bông hoa bắt đầu tung cánh, khoe sắc, khoe hương. Cánh hoa lác đác bay, cuộn tròn theo những cơn gió, nhìn cứ như đang bám víu trên suối tóc của những cô gái đương tuổi xuân thì.

Monday, 21 January 2013

XA VẮNG.

http://i265.photobucket.com/albums/ii215/sundakib23/z156.gif

Chiều buông sắc nhớ giăng đầy
Hồn phiêu lãng tận cuối ngày tìm mây
Mây ngàn năm vẫn mãi bay
Lắng lòng mong đợi buồn ngây tim gầy

Thương yêu sót lại chút này
Gởi vào đêm mộng cho dài lãng quên
Mơ về một chốn bình yên
Còn ai nơi ấy hồn nhiên đợi chờ

Nhớ ai nhớ thẩn nhớ thờ
Thương ai hiu quạnh bến bờ xa xôi
Xót ai một cánh hoa trôi
Mảnh tình thơ dại buông xuôi góc trời

Nỗi niềm canh cánh bên đời
Làm sao xóa được bóng người xa xưa
Buồn trông cây nhánh đong đưa
Bàng hoàng chiếc lá cuối mùa chợt rơi.



Nắng Đông

Khách gần
                              Giữa những ngày âm u,
                              Bỗng bừng lên ánh nắng. 
                              Không gian tràn hơi ấm
                              Cái rét trốn mất tăm. 

                              Đã đến đận cuối năm, 
                              Cả mấy tuần rét buốt, 
                              Bỗng thấy trời xanh ngắt
                              Như những ngày cuối Thu. 

                              Chẳng còn thấy mây mù, 
                              Không gian tràn ánh nắng.

                              Nắng mang về hơi ấm,
                              Chia cho khắp mọi nhà, 
                              Cho đua nở muôn hoa, 
                              Để đón mùa Xuân mới. 

                              Vẫn biết Xuân chưa tới, 
                              Và biết chửa hết Đông, 
                              Sao thấy rộn trong lòng, 
                              Khi không gian bừng nắng. 

                              Có tiếng đàn sâu lắng, 
                              Chợt tan vào thinh không, 
                              Đưa ta đến vô cùng
                              Của niềm thương nỗi nhớ...

                              Đông sẽ còn dài nữa, 
                              Trời sẽ lại âm u, 
                              Suốt ngày lại mây mù, 
                              Gió lạnh còn tê tái. 

                              Trong những ngày buồn vậy 
                              Ai muốn ngắm trời xanh 
                              Ai muốn xem hoa nở 
                              Hãy vào Vườn Thơ nhanh.


Saturday, 19 January 2013

Góp bài qua mail

Thu nhận được 2 mail của bạn đọc. Xin chia sẻ cùng cả nhà.

1. Nặc danh → khách gần → Do VietAnh viết: 
"Yêu thơ có nghĩa yêu đời,
Việc gì cứ phải có mời mới yêu?"
Chắc anh muốn bình luận thêm về việc TT nên mời thêm các "Lều thơ" mới. :)
Và anh đề xuất: 
"Có lẽ lúc nào đó Admin nên tổ chức cuộc gặp offline đi để mọi người gặp gỡ vui vẻ. Gần Tết chắc mọi người bận. Dịp đầu Xuân ấm áp là tốt nhất."

2. Nặc danh → khách gần → Do VietAnh viết:
"Admin thân mến.
Mình thấy bài này bên BT5 của anh Quốc hay hay, gửi T tham khảo, nếu đăng được thì đăng"

Cường98
Ví và tiền

Tiền đi có nhớ Ví không?
Ví thì há miệng ngồi trông Tiền về
Tiền đi rồi nuốt lời thề
Đi rồi đi mãi có về nữa đâu?


QV:
Ví ơi đừng có trách nhau,
Đầu tằm đã chịu trăm dâu rồi mà:
Tiền điện, tiền nước, tiền nhà,
Tiền trên, tiền dưới, tiền xa, tiền gần,
Tiền khăn, tiền áo, tiền quần
Tiền ăn, tiền học, tiền xuân, tiền hè,
Hiếu, hỷ nào cũng phải đi,
Lại còn lễ, Tết lì xì cho cô,
Lại khi cảnh sát nó vồ,
Chẳng quen ai để xin cho, cãi gì?
Phải, trái thì cũng phải chi,
Nếu như mình muốn được về cho nhanh.
Rồi còn bao thứ linh tinh,
Giá cả thì cứ tăng nhanh hàng ngày.
Ví ơi, trăm nỗi đắng cay,
Tiền này phải chịu hàng ngày, biết không?
Yêu ví, tiền để trong lòng,
Mặc dù muốn lắm, vẫn không thể về.

Cảm ơn anh đã gửi bài. Thu đã gửi thư mời tham gia TT tới anh, mặc dù chưa biết anh là ai. Linh tính mách bảo "Lại một ông trôi ngã". Đùa vui một chút các bác đừng giận. :))

Friday, 18 January 2013

LỜI MỜI NGỎ

Thu làm Trang Thơ tặng tất cả những ai yêu thơ với mong muốn đây là nơi các anh, chị và các bạn chia sẻ những cảm xúc sâu lắng, trao đổi những lời bình chân tình nhất. Liên hệ với Thu tại địa chỉ mail hongthu61@gmail.com, Thu sẽ gửi thư mời làm thành viên.
Trân trọng

 "Ngóng" (Chú thích - HT)

Wednesday, 16 January 2013

BỖNG DƯNG.

http://files.myopera.com/soraya41/albums/13114812/06xos61k7ez_zpse68e141c.gif

   Bỗng dưng, lòng lại nôn nao những cám xúc lạ kì, còn nửa tháng nữa thôi là mùa xuân sẽ tràn về, còn nửa tháng nữa thôi là từng chùm pháo hoa sẽ tỏa sáng trên bầu trời, muốn thời gian qua nhanh một chút, nhanh chút nữa thôi để bản thân an tâm mà khép lại cái quá khứ của một năm đã vội qua.
   Tôi đưa mắt nhìn ra sân, hàng cây bàng giờ xơ xác lá, thỉnh thoảng khi cơn gió khẽ thổi qua là lại có vài chiếc lá theo đó mà đáp nhẹ xuống nền đất còn ẩm mùi sương trắng. Dường như mọi thứ đang ém mình đi để chuẩn bị cho sự trở lại đầy năng lượng. Đó là những sức sống mới, những mầm non mới, những hoài ước và bao khát khao cháy bỏng mới.

   Bỗng dưng, tôi thấy mình thật nhỏ bé, tôi thèm được hòa mình vào thiên nhiên, thèm được trở về những ngày xưa để vắt vẻo ngồi trên cành cây mà đu lượn. Lúc nhỏ tôi càng cùng chúng bạn ton hót bao nhiêu thì bây giờ tôi lại càng thu mình lại bấy nhiêu. Sao không một lần trở về những ngày xưa để thôi phiền muộn vì bản thân sao đổi thay nhanh quá?

   Này tôi ơi, tôi đã hứa sẽ thay đổi bao nhiều lần rồi? Tôi đã hứa sẽ sống cho thật tốt bao nhiêu lần rồi? Liệu lần này có như bao lần tôi hứa rồi lại quên không? Chắc cũng cần ai đó cho tôi thêm sức mạnh để tôi đủ tự tin mà thay đổi bản thân mình. 

 http://i259.photobucket.com/albums/hh299/Amy_6503/Number%2001/264.gif

Tuesday, 15 January 2013

Viết trước thềm Xuân


     Nhân có bức hình "Giấc mơ sáo đá"  anh TQT  đăng trên trang BTT, tôi có đôi vần cảm tác muốn chia sẻ cùng các bạn trước thềm xuân Quý Tỵ.


TRƯỚC  LÚC  VÀO  XUÂN


 ( Mượn bức hình anh TQT đăng bên trang BTT)

Tình  cờ  gặp sáo  đá 
Ngẩn bên hoa gạo hồng
 
Sáo ơi, em  có  lạ
 
Cái hạnh phúc này không!

Bao năm ta đoái trông 
Nét ngẩn ngơ như sáo
 
Say mê chùm hoa gạo
 
Quên, quên hết màn trời.

Ta cùng sáo chơi vơi
 
Xoải cánh đời bạt gió
 
Ôm trọn cành hoa đỏ
 
Gieo vào vùng hư vô...

Hà nội, 12/ 01/ 2013
    HOÀNG  GIANG

LẠNH GIAO MÙA.


http://files.myopera.com/soraya41/albums/13225982/00y_06h3CeR.gif

Nắng đã phai rồi! Đông tới chưa?
Bàn tay run khẽ, lạnh giao mùa
Hàng cây lá rụng đìu hiu gió
Dãy phố ai về lất phất mưa

Khẽ rọi tầng mây tia nắng cũ
Buồn vương mái ngói hạt sương thừa
Mơ màng non nước bình yên nhỉ
Chẳng biết đông này có giống xưa

Lá đợi xa cành giữa lặng im
Núi non man mác bởi sương chìm
Mây trùm mặt đất hư hao nắng
Gió cuộn phương trời dáo dác chim

Khách chẳng quê về đâu kẻ nhớ
Thuyền không bến đỗ lấy ai tìm
Thu qua đông tới hồn cô độc
Mới nhận ra mình lạnh nhói tim.

Monday, 14 January 2013

MỪNG NGÀY SINH CỦA TÔI.

http://i902.photobucket.com/albums/ac225/anhtuan2303/Birthday%20Cards/vooh86.gif


Hôm nay ôn lại những kỉ niệm ngày đầu tiên tôi cất tiếng khóc oa… oa… oa… chào đời và cùng với niềm vui Ba Mẹ có thêm một thành viên mới trong gia đình.
Thế là mình đã thêm một tuổi mới rồi, ngoảnh mặt nhìn lại quá khứ xem mình có khác xưa nhiều không? Chắc là khác xưa nhiều lắm ... khác từ cái suy nghĩ, cái hành động, cái đối nhân xử thế ...


Đến hôm nay, ta đã đạt được những gì? Làm được những gì chưa? Còn nhiều cái phải phấn đấu học tập lắm ... Tương lai phía trước đầy tự tin, quyết đoán, và sống có một tấm lòng. Những lúc như vầy tôi nhìn lại mình, tự cảm thấy chưa làm được gì cho mình.
Cứ đến ngày 15-01 thì nó ngồi một mình với + ngọn nến +1 chiếc bánh kem...Ngồi hát và tự mình nâng ly chúc mừng mình sinh nhật, và lòng cứ nói với lòng: hôm nay mình có thêm 1 tuổi mới và phải sống có ý nghĩa hơn.

Cảm ơn Ba Mẹ đã sinh ra con và nuôi nấng con nên người, luôn đi bên con những lúc con khó khăn… Cái ngày tôi ra đời. Ôi cuộc sống của tôi được hình thành từ ngày này. Cảm ơn cha mẹ đã cho tôi hình dáng, dạy cho tôi về đạo làm con người, cuộc sống đã cho tôi trí khôn và những vốn sống. 

 
http://i248.photobucket.com/albums/gg161/dieuanh01/birthdaymusic.gif

Sunday, 6 January 2013

Còm thơ

Thu có một người bạn trên FB, không hiểu sao nhận xét của bạn ấy đôi khi thành vần điệu đối với Thu. Có thể bạn ấy không có ý định làm thơ mà chỉ vô tình viết như thế. Cả nhà thử đọc xem nhé. Với bức ảnh chiếc kho trống rỗng sau khi GHX chuyển hết đồ, bạn ấy viết:

 Ảnh: GHX

"Thoáng ngỡ ngàng chân bước qua cửa. Chống chếnh, vắng lặng. Những đống, những bao, những hộp biến mất cả. Thầm ước giá mà cái đầu đầy đặc cũng rỗng tuếch được như thế..."  

Khi đọc comment, các chữ hiện lên trong đầu Thu như sau:
Thoáng ngỡ ngàng 
chân bước qua cửa. 
Chống chếnh, 
vắng lặng. 
Những đống, 
những bao, 
những hộp 
biến mất cả. 
Thầm ước 
giá mà cái đầu đầy đặc 
cũng rỗng tuếch 
được như thế...
Vì thế đinh ninh bạn ấy làm thơ. :D
Lần này câu còm của bạn cho bức ảnh này với Thu hiện lên như một vế đối. Cả nhà xem có phải không hay Thu giàu trí tưởng bở.  

 Ảnh: GHX

 "Dậu thưa bám hờ, cổng trường nghiêng"
Thu chưa nghĩ ra được vế thứ 2. Nhờ cả nhà giúp.

Nhịp bước mùa đi


   TẠM BIỆT THU

Gió bấc về cho ai nhớ thu
Cái khoảng trời xanh tím khô mù
Màn mưa thưa rắc chờ bão đến
Mảnh tình lồng lộng với phiêu du .

Bấc về , vầy những đêm trăng lu
Khúc du ca vương chén tạc , chén thù
Xào xạc tàng cây khua đêm lạnh
Ngọn gió lạc nào nâng bước chân
Nghiêng dáng phong trần cô quạnh
Xiết áo tìm bếp lửa tình nhân .

Cố nhân ơi ! Qua những thu tàn
Có thấy đông về trong xốn xang ?
Chợt ngẩn ngơ hồn , thu rơi rụng
Giọt giọt đời gieo luống bẽ bàng .

Ai lặng tìm về khi đông sang
Có ước mình thành giọt thu vàng
Lay lắt trong chiều mưa buốt giá
Quạnh cánh chim buồn trong mênh mang !
Nét thu tưởng những ôm hoài mộng
Lắc sầu đong , đầy đắng cay lòng .

                    ***
Cây bàng đỏ tía lá chào đông
Chậu cúc ngoài hiên tỏa hương nồng ...
Vạn vật âm trầm mùa thai nghén
Hồ rượu buồn tàn trong hư không .

               Hà nội , tháng giêng 2013
                     HOÀNG GIANG


Thơ Hoàng Yến Anh

Làm bạn trên FB, biết nhau qua những cái nick, Thu không biết Yến Anh là nhà thơ. Một hôm chợt thấy bạn chia sẻ một bài thơ, đọc thấy hay, theo link dẫn hóa ra đó là cả một trang dành cho những người yêu thơ của bạn. Yến Anh sáng tác khá nhiều, thơ của bạn trẻ trung, thấm đẫm yêu thương. Được sự đồng ý của Yến Anh, Thu sẽ chia sẻ dần một số bài thơ của Yến Anh mà Thu thích.


RƠI

Đã có lúc em muốn đắm chìm mình trong sức mạnh của đêm

Thả tiếng thở dài
Quẳng những phập phồng mang mùi ngai ngái
Nhưng trái tim đa mang
Lại thiết tha với những điều rất thật
Nếu dại một lần
Liệu cái giá có đau?

Đã có lúc em muốn thả mình vào những ngọn cỏ lau

Hít hà mùi hương
Rồi nhắm mắt tưởng tượng ra những điều cuồng điên có thể
Nếu một lần trở thành nô lệ
Tình yêu chân thành còn rực cháy nữa không?

Đã có lúc em muốn hóa mình trong những cơn giông

Để cuồng quay
Để tự do gào thét
Những hững hờ, buồn vui bấy lâu nay mắc kẹt
Nhét vào rồi
Gió ắt phải cuốn trôi…

Đã có lúc em muốn ghì anh bằng nỗi nhớ đôi môi

Mặc kệ ngày mai
Mặc kệ ngày kia
Mặc kệ tháng năm
Mặc kệ thời gian có ủ men tội nghiệp
Kiếp đời này em vẫn phải yêu thôi!

Hoàng Yến Anh

*********
Là thế hệ 8X, sinh ra và lớn lên ở xứ sở miền Trung đầy nắng và gió, yêu văn chương nhưng lại chọn cho mình con đường Kinh tế, hiện Hoàng Yến Anh đang sống, học tập và làm việc tại CHLB Đức. Yến Anh được biết đến trên các diễn đàn mạng với khả năng nổi trội về thơ, văn và đã từng kết hợp với các NXB ở Việt Nam phát hành các tác phẩm như "Hương Tình Yêu" (Thơ, 2008), "Giấu" (Thơ, 2010), "Hôn mưa" (Truyện ngắn, 2011) và “Dưới nắng trời Châu Âu“ (6/2012).

Thơ của khách

Nặc danh → khách gần → Do VietAnh gửi qua mail bài thơ muốn nhờ Thu đăng giúp lên Trang Thơ. Bởi không thấy tên bài, Thu tạm lấy tên mail đặt làm tựa. Cảm ơn bạn đã ghé thăm và chia sẻ thơ.


Cám ơn admin

                             Trời mùa này mấy khi xanh trong, 
                        Gió về, mang cái rét mùa Đông. 
                        Đã mấy ngày âm u thiếu nắng. 
                        Vào Vườn thơ vẫn thấy ấm lòng. 

                        Trong Vườn Thơ, trời vẫn xanh trong. 
                        Mây vẫn nhởn nhơ mấy tầng không, 
                        Tiếng chim ríu rít, hoa đua nở 
                        Trong ánh ban mai rực nắng hồng. 

                        Cám ơn bạn nhé, Admin ơi, 
                        Địa chỉ mail nay đã biết rồi, 
                        Hôm nào có thơ mình gửi nhé. 
                        Chúc Vườn Thơ hương đậm, màu tươi. 
Do VietAnh