Wednesday, 27 February 2013

Cảm nhận một bài thơ tình hay của Phạm Ngọc Thái

 ANH VẪN Ở BÊN HỒ TÂY
           
Tình để lại vết thương không lành được
Soi mặt hồ in mãi bóng thời gian
Em hiền dịu trái tim từng tha thiết
Người con gái anh yêu nay hóa khói sương tan.

Ta cũng già rồi, em ơi! Vết thương còn đau buốt
Hạnh phúc qua như một cánh chim bay
Nông nỗi đời người để đâu cho hết
Tình thơ ngây... tình sao mãi thơ ngây…

Nhớ buổi đón em cổng trường sư phạm
Đôi mắt từ xa đã nhận ra người
Tình yêu có cái nhìn trong linh cảm
Giờ ở đâu, người con gái xa xôi?

Thế đó, em ơi! Tình qua không trở lại
Xế chiều rồi mà máu tim chảy mãi không thôi
Em có nghe gió Tây Hồ đang thổi
Anh ở đây, vẫn bên hồ Tây mây trôi...
 

                               2012 - trích tập "Hồ Xuân Hương tái lai"
                                              Phạm Ngọc Thái    


            
           "Anh vẫn ở bên hồ Tây" là bản tình ca viết về mối tình của nhà thơ với một cô nữ sinh sư phạm, dù mối tình đó đã trở thành dĩ vãng:
                        Nhớ buổi đón em cổng trường sư phạm
                        Đôi mắt từ xa đã nhận ra người

                       
Tình yêu có cái nhìn trong linh cảm      
      
Người ta thường nói tình yêu có giác quan thứ sáu, bởi vậy nhìn thấy hình bóng người yêu từ xa đã nhận đã nhận ra ngay, cũng là điều dễ hiểu. Thế mà:
                       Giờ ở đâu, người con gái xa xôi?
      Anh thổn thức vọng gọi em xưa trong nỗi vắng, cô đơn! Tôi đã đọc nhiều thơ Phạm Ngọc Thái, không ít bài anh đã nhắc đến hình ảnh người nữ sinh này, bài nào cũng da diết, nhớ thương. Liệu đây có phải cũng chính là cô sinh nữ trường Sư phạm Ngoại ngữ trong bài thơ Em Về Biển của tập "Rung động trái tim"?... mà ở tựa đề
của bài anh có ghi:
    Nhà thơ Phạm Ngọc Thái                           -   Kỉ niệm K.A. người sinh nữ trường SPNN năm xưa, quê hương thành phố biển.
                                                   Em Về Biển cũng là một bài thơ tình sâu sắc và khá hay. Ở bài đó có một đoạn tác giả cũng nhắc đến việc đón người yêu bên cổng trường:
                     
 
Hàng bạch đàn năm xưa còn đó
                       Anh còn đây, em hỡi! Anh còn đây
                       Nhớ những buổi đón em bên cổng trường sinh ngữ
                       Tóc nửa bạc rồi chỉ thấy gió mưa bay...
     
Nhưng Em Về Biển anh đã viết từ năm 1993, khi mái tóc mới bạc nửa phần (như lời thơ) - Còn bài "Anh vẫn ở bên hồ Tây" này thì tác giả lại vừa sáng tác trong năm 2012, khi đã qua cái tuổi lục tuần. Sau gần 20 năm, chắc nay tóc nhà thơ đã phải bạc gần hết rồi? Thế mới biết tâm hồn thi nhân trẻ mãi không già.
    H
ồ Tây chẳng phải chỉ là nơi nhà thơ sinh sống, ở đó còn ghi nhận bao nhiêu kỉ niệm tình yêu của đời anh. Mỗi khi qua lại bên hồ, không tránh khỏi những giây phút tác giả chạnh nhớ về tình cũ, lòng xa xót. Bởi vậy vừa mới vào thơ anh đã thốt lên:
                     
Tình để lại vết thương không lành được
                      Soi mặt hồ in mãi bóng thời gian

      Và hình ảnh người con gái lại hiện về làm xao động trái tim anh:
                    
Em hiền dịu trái tim từng tha thiết
                     Người con gái anh yêu nay hóa khói sương tan

      Hình ảnh
"hoá khói sương tan"đó chính là một biểu tượng về cát bụi cuộc đời. Tình yêu thiêng liêng vậy, hình ảnh cô sinh nữ cũng hiền dịu và anh tha thiết đến thế, vậy mà giờ đây tất cả chỉ còn là sương khói. Ngôn ngữ thi ca của Phạm Ngọc Thái sử dụng thuộc loại ngôn ngữ hình tượng hội hoạ, tuy bình dị nhưng vẫn thanh thoát và hàm súc.
      "Anh vẫn ở bên hồ Tây" là một bài thơ tình cảm động. Vết thương tình dẫu chỉ là vô hình, nhưng nó lại có thể khoét sâu vào trái tim, tâm hồn làm cho nhà thơ đau đớn như không bao giờ lành lại được. Lòng anh lưu luyến cả một thời tuổi trẻ đã qua đi. Sang đoạn thứ hai, tình thơ càng được khắc sâu hơn về tình yêu:
                     
 
Ta cũng già rồi, em ơi! Vết thương còn đau buốt
                       Hạnh phúc qua như một cánh chim bay
                       Nông nỗi đời người để đâu cho hết
                       Tình thơ ngây... tình sao mãi thơ ngây…

      Tôi nghĩ, người con gái kia khi nghe được những lời thơ này của anh chắc phải xúc động lắm! Nhà thơ đã trải nghiệm qua gần trọn một đời mình nên cái
"nông nỗi đời người"- ở đây ý muốn nói về những mất mát trong tình yêu cũng như cuộc sống con người, càng thấy quí những hạnh phúc đã trôi đi. Cô gái ấy giờ đây đâu còn trẻ? nhưng trong kí ức nhà thơ, em vẫn trong trắng tươi mát như thuở nữ sinh - Câu thơ "Tình thơ ngây... tình sao mãi thơ ngây"là vậy. Trong tình yêu có biết bao sự ly tan chẳng ra đâu vào đâu, có khi cả hai người cùng yêu tha thiết với nhau suốt đời, ấy vậy mà cũng tan vỡ. Chính thế nên vào đoạn thơ thứ hai này lòng tác giả mới thổn thức: Ta cũng già rồi, em ơi! Vết thương còn đau buốt/- Nghĩa là những năm tháng yêu em là thời gian hạnh phúc của đời anh. Đó là sự luyến tiếc cuộc sống và tình yêu tuổi trẻ, ngỡ đã vụt trôi như một cánh chim bay...
      Sau đó tác giả có nhắc lại về những buổi đón em bên cổng trường như đã nói ở trên, để cuối cùng anh kết:
                       
Thế đó, em ơi! Tình qua không trở lại
                        Xế chiều rồi mà máu tim chảy mãi không thôi
                        Em có nghe gió Tây Hồ đang thổi
                        Anh ở đây, vẫn bên hồ Tây mây trôi...

      Hình ảnh gió hồ Tây thổi cùng những làn mây trôi...  là biểu tượng những tháng năm tiếp nối và cuộc sống heo hút của nhà thơ. Đó là hai câu thơ hay nhất bài, lời thơ sinh động đầy hàm ý. Nhờ hai câu kết này mà bài thơ được viên mãn và tầm vóc hay lên, để nói tình yêu cuộc đời vừa cát bụi vừa mãi mãi...
     Như lời Nguyễn Đình Chúc trong một bài bình luận về chân dung thơ Phạm Ngọc Thái, khi nói về tình thơ này đã có nhận xét:
-   
"
Anh vẫn ở bên hồ Tây" là một bài thơ tình hay của tập Hồ Xuân Hương Tái Lai, hình ảnh thơ rất chân thực nhưng vẫn cô đúc, dường như trên mỗi dòng thơ đều có máu tim của nhà thơ đang rỏ xuống...
     
Rồi nhà bình luận khái quát:  
-    Bài thơ chỉ có 16 câu với 4 khổ thơ, được viết vào lúc cuộc đời tác giả đã về chiều khi nhớ lại mối tình với một người sinh nữ. 
    Đứng bên bờ hồ Tây gió thổi, mây bay... tác giả bồi hồi nghe tiếng của lòng mình đang trỗi dậy thưở còn tình yêu tuổi trẻ. Hình tượng thơ khắc họa trong câu cuối cùng
: Anh ở đây, vẫn bên hồ Tây mây trôi.../- ý nói, những làn mây trôi kia không chỉ là cảnh vật thiên nhiên hoang vu mà nó còn  biểu thị cho cả khoảng thời gian  trôi. Như câu: Hạnh phúc qua như một cánh chim bay/- Nói lên niềm vui ngắn ngủi, thoảng chốc đã không còn. Hoặc khi tả về hình bóng người con gái xa xưa nay chỉ còn trong ký ức, anh viết:
         
 Người con gái anh yêu nay hoá khói sương tan
    Để biểu thị cho sự chìm lấp của thời gian đã trôi vào quá khứ" 
- Đó chính là thứ ngôn ngữ thi ca rất hàm súc và giàu tính biểu tượng.     
    
Theo cảm nhận của tôi: "Anh vẫn ở bên hồ Tây" là một bài thơ tình vô giá của nhà thơ Phạm Ngọc Thái.Chẳng những bài thơ cảm hoá được lòng người, đồng thời còn có khả năng tồn tại với đời. Rất có thể thi phẩm sẽ trở thành một viên ngọc thi ca của văn đàn hôm nay và mai sau!

         Hoàng Thị Thảo 

NR:  Số 13 ngách 366/36 đường Ngọc Lâm, Q.Long Biên Hà Nội.

Monday, 25 February 2013

Ngỡ như.....!

Xem thì biết!



"Đêm ôm vợ thấy lòng giật thót
Thương con thuyền đầu bãi đứng chơ vơ.." (trích từ ảnh)

Ta ngỡ ngàng khi đứng giữa Hội quần Thơ
Mà thương xót cho ngàn năm linh khí ấy
Ngỡ Gác Khuê văn những bóng ma đang vật mình động đậy
Giương mắt nhìn hậu thế vãi ra thơ!!!

Sunday, 24 February 2013

EM TRÔNG.

http://files.myopera.com/trinhhaiphuong/albums/10107272/4506695852114799641.jpg

Thứ sáu qua đi thứ bảy tàn
Trong lòng tâm sự lại ngỗn ngang
Chủ nhật mưa rơi buồn da diết
Nên lòng nỗi nhớ lại sang trang

Đường phố hôm nay nắng nhạt màu
Em về chôn kín những thương đau
Công viên chiều vắng anh còn bước
Chủ nhật u hoài...ai nhớ nhau

Tuần cũ trôi qua...biết anh buồn
Thứ hai cảm động giọt mưa tuôn
Trời vương sắc tím pha màu áo
Cho mắt em sầu ..lắm nhớ thương

Có lẽ tình ta chiếc bóng mờ
Chỉ còn nhung nhớ ở trong thơ
Ngày vui qua mất tìm đâu thấy
Chỉ thấy trong mình dạ ngẫn ngơ

Thứ sáu qua đi đã bao lần
Chẳng vơi đi hết nỗi bâng khuâng
Tuần qua mưa mãi không còn nắng
Để thứ hai về em lại trông…


http://i259.photobucket.com/albums/hh299/Amy_6503/Number%2001/398.gif


Friday, 22 February 2013

ẤM ÁP.

http://nsa07.casimages.com/img/2009/07/24/090724024415551549.gif


http://x70.xanga.com/edde1b61c4c3264414499/z6681130.gif- Ấm áp không phải là ngồi bên đống lửa mà là bên cạnh người mà bạn yêu thương.
http://x70.xanga.com/edde1b61c4c3264414499/z6681130.gif- Ấm áp không phải là khi bạn mặc hai ba áo mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau đến, có ai đó khoác lên bạn một tấm áo.
http://x70.xanga.com/edde1b61c4c3264414499/z6681130.gif- Ấm áp không phải khi bạn nói ấm quá mà là khi có ai đó thì thầm với bạn: "có lạnh không? ".
http://x70.xanga.com/edde1b61c4c3264414499/z6681130.gif- Ấm áp không phải khi bạn dùng hai tay xuýt xoa mà là khi tay ai kia khõe nắm lấy bàn tay bạn.
http://x70.xanga.com/edde1b61c4c3264414499/z6681130.gif- Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
http://x70.xanga.com/edde1b61c4c3264414499/z6681130.gif- Ấm áp không phải là khi ở trong một ngôi nhà ấm áp mà là cùng trú mưa dưới một mái hiên chật chội vẫn không thấy lạnh.
http://x70.xanga.com/edde1b61c4c3264414499/z6681130.gif- Ấm áp không phải là khi ở bên cạnh người ấy mà là sự quan tâm ân cần của người ấy.
http://x70.xanga.com/edde1b61c4c3264414499/z6681130.gif- Và ấm áp nhất là khi bạn cảm nhận được tình yêu.

Thursday, 21 February 2013

Hoa Cải đêm xuân

Tình cờ Thu đọc được bài thơ rất dễ thương gói trọn tâm sự của một cô giáo miền xuôi gắn bó cuộc đời với các em nhỏ vùng cao. Bài thơ được minh họa bằng một bức ảnh đẹp tuyệt của một người bạn trên FB có cái nick dễ nhớ "Cao Nguyên Đá". Mời cả nhà cùng thưởng thức. (Bấm vào ảnh để xem ảnh kích thước lớn.)

 Ảnh: Cao Nguyên Đá  

Xuân này em ngược vùng cao
Gập ghềnh nỗi nhớ xôn xao tiếng lòng

Mây hôn núi gấp cánh buồm
Tiếng mưa ngóng đợi hao cơn nhọc nhằn

Cao nguyên đá, đá phong trần
Nắng chiều chểnh mảng khói lam bồn chồn

Vẳng nghe nhạc ngựa đổ non
Chợ phiên nguyên cớ hoàng hôn đong đầy

Cỏ may úa lỡ đường dài
Tiếng nai tác núi em say hương rừng

Nặng lòng ánh mắt thơ nhung
Những bàn chân nhỏ ngập ngừng sớm mai

Một mùa xuân nhớ nơi đây
Trăng non gác núi sao đầy vườn sương

Tạm xa ánh điện phố phường
Sông quê bến đợi ấm nồng hương cau

Để quên những chuyện đẩu đâu
Cho vôi nồng thắm, cho trầu thêm cay

Để cùng vui với trời mây
Ngắm nhìn hoa cải rắc đầy đêm xuân.

Nguyễn Hữu Ninh
(Chủ tịch Hội cựu  giáo chức Hà Giang)

Tuesday, 19 February 2013

Trang Thơ Trung Việt


Hôm nay là ngày giỗ lần thứ 9 của Anh Đỗ Trung Việt. Dù Anh đã đi xa, những vần thơ của Anh vẫn còn đọng lại. Xin phép được nối link tới trang Thơ Trung Việt để bạn yêu thơ đến thăm Anh (Thu để link ở thanh bên, mục BLOGS). Trân trọng cảm ơn các anh Tualinh, Hadongtran, Lecong và Chien Tran đã lưu giữ những vần thơ trĩu nặng cảm xúc:

"...Bạn là ai người đang đọc thơ tôi
Có bao giờ hoài công
                            đi tìm cho mình
                                  một chút ấm êm trong những niềm vui
Có cảm thông thấy trong lòng mình một góc trời nho nhỏ
Nơi những kỉ niệm thuở nào chẳng còn nhớ nữa
Và những vui buồn nào dễ quên đi."
(Trích bài thơ "Góc nhỏ lòng tôi" - Trung Việt)

Có rất nhiều điều Thu không biết, nhưng chắc chắn có một điều Thu biết - hình ảnh Anh, những bài thơ Anh viết sẽ còn đọng lại mãi trong tâm trí bạn bè. Thanh thản nơi suối vàng, Anh nhé!

Nhớ Bạn Trung Việt

Buổi sáng lạnh      
mùa Đông Ba lan



...Buổi sáng lạnh mùa Đông Ba lan 
Vùng núi Sôlina.
                 Ánh băng phản chiếu trên mặt hồ tuyết trắng
Trong ánh mặt trời dịu dàng, bước chân ai bên tôi im lặng
Điệu nhạc... 
                   nụ cười...
                                    lắng đọng không lời
Ôi Balan... 
           Năm năm... 
                              Một phần của đời tôi
Sao tôi cứ mãi nhớ về cái buổi sáng lạnh Mùa đông ấy...
                                  &
Nhớ Warszawa một ngày tôi đến
Sương trắng đâu? chỉ thấy nắng tràn trên những ngọn bạch dương
Lần đầu tiên đi xa. Tôi thấy mình lạc vào miền đất lạ
Bàng hoàng, tưởng  đang bước vào trang chuyện Andexen
                                          &
Nhớ Ba lan  năm mùa Thu  vàng đã qua đi
Những hàng cây như tranh Lê vi tan, những công viên rụng đầy lá đỏ
Những con đường thênh thang, những tấm lòng rộng mở
Tôi đi
                 mà thẳm sâu trong lòng 
                                                           là nỗi cô đơn
                                       &
Tôi nhớ Stegna. Cánh hải âu trên bờ Bantich xa xôi
Biển xám lạnh.
               Mùa Đông đầu tiên,
                              Những cảm giác buồn vui lẫn lộn
Không khí ấm cúng 
                tiếng nhạc Trịnh công Sơn đượm buồn trong những căn nhà gỗ
Mùi của biển, lá thông, mùi bếp Ba lan là lạ..
                                 Tất cả còn đây, như  vừa mới  hôm qua...
                                        &         
Những mùa Xuân bãi cỏ nở đầy hoa
Những mùa Hè nồng nàn. Mùa Đông cảnh vật chìm trong màu tuyết trắng
Nhớ dòng sôngVisla... Bemowo
                                   đại lộ Gordzewski
                                                    quán ăn nhỏ bên đường một chiều tôi đến
Trò chuyện bâng quơ với người bán hàng vui tính
                                                    và ngày hôm sau tôi đã trở về Nhà.
                                          &
Những người Bạn phương xa nay đã ở góc trời nào
Có biết chiều nay tôi nhớ về chốn cũ
Warszawa... Ba lan...  
                   Một quãng đời tôi –
                             Ngôi nhà của Bạn đã thành miền Đất Nhớ
Dù ai biết ngày mai ta có dịp trở về?
                                                                                            
                                                   KST. Hai mùa đông
                                                        1987 - 1999



Sunday, 17 February 2013

XUÂN GỌI.

1545922278_Untitled310

Về em nhé! Về nghe mùa xuân gọi
Tháng Giêng xanh bỡ ngỡ nụ hôn tình
Hoa khế tím nơi cuối vườn đứng đợi
Có em về ươm mọng đóa môi xinh.

Về em nhé, về nghe mùa trái chín
Nghe mùa hương ngan ngát bưởi ra hoa
Ngày cúng tất mẹ ra ngồi tựa cửa
Mong chuyến xe giáp tết ghé ngang nhà.

Về em nhé, nụ tầm xuân đã thắm
Nhánh mai vàng trảy lá bước qua đông
Mâm bánh mứt thơm lừng chiều se gió
Em còn xa biền biệt nắng qua lòng.

Về em nhé, xem sắc màu xuống phố
Giữa trời xanh rung nhẹ cánh môi hồng
Nghe lộc biếc trên cành vừa mới nhú
Đêm giao thừa vẫy lá đón xuân trong.

Về em nhé! Cuối đường anh đứng đợi
Tình đầy tay dù vóc dáng hao gầy
Ủ yêu thương đón ngày em về lại
Nụ hôn thơm trong nỗi nhớ đong đầy.


 

Saturday, 16 February 2013

Đầu Xuân- đọc thơ thi hào Nguyễn Du

 Đối tửu - 對酒
Nguyên văn chữ Hán

趺坐閒窗醉眼開,
落花無數下蒼苔。
生前不盡樽中酒,
死後誰澆墓上杯。
春色霑遷黃鳥去,
年光暗逐白頭來。
百期但得終朝醉,
世事浮雲真可哀。
Phiên âm Hán Việt

Phu tọa nhàn song túy nhãn khai,
Lạc hoa vô số há thương đài.
Sinh tiền bất tận tôn trung tửu,
Tử hậu thùy kiêu mộ thượng bôi?
Xuân sắc niệm thiên hoàng điểu khứ,
Niên quang ám trục bạch đầu lai.
Bách kỳ đãn đắc chung triêu túy,
Thế sự phù vân chân khả ai.



Dịch nghĩa
Ngồi xếp bằng tròn trước cửa sổ, rượu vào hơi say mắt lim dim,
Vô số cánh hoa rơi trên thảm rêu xanh.
Lúc sống không uống cạn chén rượu,
Chết rồi, ai rưới trên mồ cho?
Sắc xuân thay đổi dần, chim hoàng oanh bay đi,
Năm tháng ngầm thôi thúc đầu bạc.
Cuộc đời trăm năm, chỉ mong say suốt ngày.
Thế sự như đám mây nổi, thật đáng buồn.
Bài thơ trên đây của Nguyễn Du tôi đã đọc và biết đến từ rất lâu rồi. Khi đầu xanh tuổi trẻ, ý nghĩa của bài thơ không cảm được bao nhiêu. Khi tuổi tác đã chồng chất lên đời người, khi đã trải qua quá nhiều thăng trầm của thời cuộc và biết được lẽ sắc không của kiếp nhân sinh, đọc lại bài thơ của thi hào chợt thấy một niềm đồng cảm sâu sắc. Lại càng cảm phục cho tài năng và cách đọc nhân tình thế thái của cụ Nguyễn.
 Bài thơ được nhiều tác giả dịch thơ tiếng Việt, mỗi người một phong cách, một cách hiểu thơ khác nhau nhưng để theo sát nghĩa bài thơ thực sự không phải chuyện dễ. Đầu Xuân, nhân men rượu chưa tàn, xin đăng tải bài thơ từ nguyên văn chữ Hán, bản phiên âm, dịch nghĩa và mời anh chị em TT dịch lại cho vui, chỉ để cho vui nên không cần theo đúng luật lệ làm gì, cũng có thể chuyển thể sang kiểu thơ khác, xin ví dụ một đoạn dịch  lục bát : ( trích)
“Bên song bừng mắt rượu say,
Mang mang hoa rụng đã dày rêu xanh.
Giữa đời quên rượu trong bình,
Dưới mồ ai kẻ nhớ mình nâng ly.
Xuân qua hoàng điểu bay đi,
Tháng năm đưa đẩy đến thì tóc phai...”
hoặc:
Ngồi yên thả mắt thoáng chìm say
Nhìn dáng hoa bay cánh thả đầy
Sống mãi đời theo men đắng ấy
Chết rồi thân gửi mộ nơi đây
Xuân tan chim đã bay rời tổ
Ngày hết đêm qua tóc nhuốm mây
Mãn kiếp vui vầy cùng với rượu
Thế nhân thay đổi mặc tình ai.
(ĐH)
(Bài có tham khảo tư liệu từ internet)
Xin Mời!!!
Bản dịch Thơ của QV-KG
Bên song chuếnh choáng, mắt lim dim,
Thảm rêu xanh, đầy hoa rụng êm.
Khi sống, nâng ly mà chẳng cạn,
Xuống mồ, đâu có bạn tiếp men? 
Sắc Xuân dần đổi, Hoàng Oanh khuất,
Theo tháng năm, tóc chẳng còn đen.
Cả đời chỉ muốn say cùng rượu 
Thế sự vần xoay, gạt sang bên.


Bản dịch 2 của QV-KG:
Bên cửa sổ, lim dim, chuếnh choáng,
Thảm rêu xanh đầy cánh hoa rơi.
Nếu chẳng cạn ly khi còn sống,
Xuống mồ đâu có bạn đầy vơi?
Sắc Xuân biến, chim vàng bay mất,
Thời gian trôi, tóc đã bạc rồi.
Cuộc đời trăm năm, chỉ thích rượu,
Thế sự - mây trời, mặc nó trôi.


Bản dịch thơ của TQtrung:
(1)
Tựa cửa, tay nâng chén rượu say
Vườn xưa hoa rụng cánh rơi đầy.
Đời vui với rượu không hưởng hết
Xuống mồ ai rưới giọt men cay?

Sắc Xuân ngưng thắm, chim đã bay
tháng ngày mê mải, bạc tóc mây
Trăm năm tuổi hạc chưa thỏa chí
Nhìn áng mây trôi, lại muốn say!

(2)
Bên thềm say tít chén rượu suông
Thảm rêu hoa rụng, luống vấn vương
Đời vui Thi, Tửu không uống cạn.
Chết rồi ai rưới chén Quỳnh tương?

Xuân đà thay sắc, chim vàng bay
Ngó lên đầu bạc thấy đắng cay!
Trăm năm đành đoạn trôi trong rượu.
Buồn trông thế sự tựa gió mây.

Bản dịch thơ của Thu Hà
Ngồi buồn bên chén rượu cay
Ngắm hoa rơi, nhớ những ngày yến-oanh.
Sống thì chén chú, chén anh
Chết rồi chỉ có cỏ xanh trên mồ.

Xuân qua, thu tới, buồn so
Tóc xanh nay đã sắc tro nhuốm màu.
Trăm năm bạn cũ nay đâu
Sự đời trôi nổi, nỗi sầu vương mang.

Bản dịch của Bạn Chưa biết tên

Lim dim bên cửa ngà say,
Cánh hoa Xuân đã rụng đầy thảm rêu.
Sống mà chẳng uống với nhau,
Chết rồi ai rót rượu đào cho đâu?
Chim bay, Xuân đã thay màu,
Tóc theo năm tháng nhuốm màu thời gian.
Cả đời chuếnh choáng hơi men,
Ngẫm suy thế sự đảo điên, buồn lòng.

Bản dịch của Hoàng Giang

Đối diện (với) be rượu

Ngồi chơi trông cửa ( mắt ngó ) đăm đăm ( xa xăm )
Thấy làn hoa rụng trước thềm mà kinh :
- " Sống không cạn cốc , dốc bình
Mai sau ai tưới mộ mình rượu đây ! " *
Tuổi xuân phai , mộng vàng bay
Tóc xanh xưa đã đến ngày pha sương
Một đời ôm ( say ) đạo luân thường
Nổi trôi trọn kiếp ngẫm buồn ( mà thương ) thế nhân ( phận mình ) .

Wednesday, 13 February 2013

VALENTINE'S DAY SPECIAL.

http://noshpi.com/wp-content/uploads/2013/01/valentinesday.jpg
Vẫn nồng ấm như phút ban đầu gặp gỡ
Anh nhìn em bở ngỡ lúc chưa quen
Lặng trào dâng nguồn rung cảm êm đềm
Em như thấy trái tim mình nghẹn thở.


http://www.iamsterdam.com/~/media/Culture/Events/valentine_header.jpg?mw=510&crop=1
Nếu kiếp trước đã vấn vương duyên nợ
Tình kiếp nầy không tan vỡ đâu anh
In lòng em những kỷ niệm ngày xan
h
Như nhắc nhở ta luôn bên nhau trong cuộc sống.

http://blogs.dallasobserver.com/mixmaster/valentines-day.jpg
 Em tin tưởng lòng không hề đọng vọng
Dể dàng đổi thay theo cuộc sống muôn màu
Anh thiết tha khi duyên thắm đã trao
Yêu muôn kiếp người bạn tình ngày ấy.
http://3.bp.blogspot.com/-3tcsUVxtoMk/UBTsySE6f5I/AAAAAAAACNk/LJQA2527Qac/s1600/valentines-day7657587527.gif

Monday, 11 February 2013

Nhà thơ nhí

Khách Gần - QV gửi qua mail của Thu bài thơ "Mừng năm mới" do cháu ngoại Kim Long 9 tuổi, học lớp 3, mới sáng tác. (Không hiểu có bác Trôi ngã nào giật mình khi đọc tên cháu không :D) 

 Cháu Kim Long 

Mừng năm mới

                                     Vừa kết thúc năm cũ,
                                     Năm mới đã đến rồi.
                                     Được cành đào hồng thắm,
                                     Được cành mai vàng tươi.

                                     Trẻ con ai cũng thích:
                                     Được đi xem pháo hoa,
                                     Được nhận nhiều lì xì,
                                     Mang điều tốt đến em…

                                     Khi năm mới đến rồi,
                                     Rất nhiều niềm vui mới.
                                     Nhưng điều tuyệt nhất là:
                                     Cả nhà luôn bên nhau!
30 Tết Quí Tỵ
Kim Long (9 tuổi)

Sunday, 10 February 2013

Chúc mừng năm mới


                          Chúc Vườn Thơ nở đầy hoa rực rỡ,
                          Chúc hồn thơ lúc nào cũng mênh mang.
                          Chúc Admin quanh năm mạnh khỏe,
                          Chúc tình thơ luôn đầy ắp, chứa chan.

                                               Mùng 1 Tết Quý Tỵ
                                                    Khách Gần

Saturday, 9 February 2013

LỜI CHÚC ĐẦU NĂM


Kính tặng toàn thể bạn đọc Trang Thơ 

                         Tiễn Nhâm Thìn đón Quý Tỵ sang 
                         Đào khoe sắc thắm gọi mai vàng 
                         Xuân về mơn mởn tràn sức sống 
                         Chúc bạn Trang Thơ: vui, an khang 

                                         Hà Nội, mùng 1 Tết Quý Tỵ 
                                                   BẠCH LIÊN

Mừng xuân Qúy Tỵ

Thu vừa nhận được lời chúc và tấm thiệp chúc mừng năm mới. Xin được chia sẻ với tất cả bạn thơ thay cho những lời chúc tốt đẹp nhất. Hy vọng hơi thở của mùa xuân sẽ mang lại cho mỗi chúng ta nhiều cảm xúc để có những bài thơ làm cuộc sống thêm ý nghĩa.

Góp thêm lời chúc

Chúc Trang Thơ luôn tràn đầy sức sống, tình thân ái, và đoàn kết vững mạnh để cùng nhau tận hưởng hương vị ấm nồng và ngọt ngào của Nàng Thơ đem lại cho cuộc sống nhân sinh của chúng ta.

Friday, 8 February 2013

LẮNG NGHE XUÂN.

http://i1013.photobucket.com/albums/af256/phuongdo9090/Avata%20-%20hoa/f23d3300.gif?t=1306068357 Một năm qua đi với bao kỉ niệm, và mỗi kỉ niệm dù là hạnh phúc tươi vui, hay đau thương thấm lịm thì vẫn để lại dấu vết in hằng tâm trí, lặng lẽ chờ đón một sớm mai mùa Xuân bình yên trong mắt biếc. Hay do lòng người trải qua lạnh giá những đêm đông để đêm nay mới thoát khỏi chiếc chăn và đến bên mặt hồ của tâm hồn mình mà chiêm ngưỡng cuộc đời mình. Những khắc khoải, những thăng trầm thôi hãy cất vào cùng mùa Đông để đêm nay trọn vẹn phút giao mùa.
http://i1122.photobucket.com/albums/l527/luongtuyen1/pcp_download_026-1-1.gif
http://i1013.photobucket.com/albums/af256/phuongdo9090/Avata%20-%20hoa/f23d3300.gif?t=1306068357 Những ngày cuối cùng của mùa Đông đang dần trôi vào quá khứ, mở ra cánh cửa huy hoàng vào vùng cỏ hoa. Hạnh phúc thay cho những phút giây được yêu thương và giận hờn. Và tất cả rồi sẽ xa, mùa Xuân hôm nay nuôi bao hi vọng, ươm bao mầm xanh để một ngày nào đó mùa đông lại trở về rũ sạch, chôn vùi vào trắng xoá tuyết rơi. Dù biết thế Mùa Xuân vẫn như “câu hát bắt đầu”, vẫn mang trong mình khát khao cháy bỏng, vẫn dạo lên bản nhạc không mòn mỏi lời ca… để đến khi câu hát cuối cùng vang lên thì trong ta vẫn còn đó nỗi rạo rực ngay từ giữa thời khắc giao thừa lặng lẽ ấy!.


http://i654.photobucket.com/albums/uu268/ngoc_korea/bb.gif
http://i1013.photobucket.com/albums/af256/phuongdo9090/Avata%20-%20hoa/f23d3300.gif?t=1306068357 Dường như trời cũng chỉ rãi vừa đủ chút mưa xuân để vạn vật vươn mình có khác những đêm cận kề trước đó. Cái ồn ào, vội vã, chộn rộn đã dừng lại. Ngay phút này, một mình, lặng lẽ không gian bắt đầu ru ta vào một nỗi mơ hồ khó tả. Lòng người xao động như những cung đàn mùa Xuân. Lòng tin yêu mãi xanh rờn sống trong ta mãi muôn đời.

http://i1303.photobucket.com/albums/ag154/Holananh78/3850859156379171858.gif

http://i1013.photobucket.com/albums/af256/phuongdo9090/Avata%20-%20hoa/f23d3300.gif?t=1306068357 Một tình yêu đầu như lộc Xuân tươi. Ta hái tặng nhau những nhành lá nõn nà trinh nguyên với niềm rạng rỡ chân thành. Đến đây ta dừng lại một thoáng. Phải chăng trong mùa Xuân đã dự cảm một nỗi gì đó xót xa cho tình yêu đầu chớm nở. Đưa tay hái một nhành lộc mùa Xuân để người trao nhau lòng tin yêu mãi mãi… Mùa Xuân đau đớn mất đi nụ xanh đầu ai hay?.

http://1.bp.blogspot.com/-grpb3b01LII/Tx09APFwc8I/AAAAAAAAAVk/DalPTVH1lvk/s1600/1292551602_spring.gif

http://i1013.photobucket.com/albums/af256/phuongdo9090/Avata%20-%20hoa/f23d3300.gif?t=1306068357 Trời bắt đầu mang những đợt gió lành lạnh của dư âm cuối Đông. Trong hương gió ta nghe mùi hương của một trời Xuân về qua cửa…một nỗi reo vui hòa lẫn ngùi ngùi...thì ta cũng xin một lần được hân hoan, được rộn rã mừng vui dù chỉ với “phút giao mùa lặng lẽ”...Kìa mùa Xuân về từng giọt mưa cuối Đông…Và ta lắng nghe…Ta hãy lắng nghe mùa xuân ngay chính hồn mình cho gần gũi.


http://i259.photobucket.com/albums/hh299/Amy_6503/Number%2001/398.gif