Năm tháng tưởng chừng tim hóa đá,
Nào ngờ hồn trẻ quá đi thôi.
Thương từ một chiếc lá rơi,
Nhớ từ một cánh chim trời đã xa.
Buồn từ một hạt mưa sa,
Tiếc từ một nhánh cỏ hoa cuối mùa.
Khóc từ một kiếp người xưa,
Chết từ một chuyến đò đưa lỡ dòng.
Đắng cay chất chứa trong lòng,
Kiếp sau nếu có, xin không làm người
H.N.N 15/8/2001
0 comments:
Post a Comment