Nguồn ảnh: Internet |
Ai tặng cho ai những bông hồng
Để rồi vương vấn nhớ và mong
Màu hoa dấu kín điều không nói
Say đắm, nồng nàn vẫn trắng trong.
Vì sao biển cả rộng mênh mông
Đầy ắp niềm vui lẫn bão giông
Còn chờ dòng nước trong từ suối
Theo lạch theo nguồn tới biển Đông?
Liệu có điều chi khó nói không
Mà sao e ấp tận đáy lòng
Đôi khi bối rối, buồn vô cớ
Tự nhủ đừng mong, sao vẫn trông?
Hay bởi lẽ đời nước về sông
Con sóng giao nhau thành nhớ mong
Khao khát lòng người không biên giới
Ôm cả đất trời biển mênh mông!
Ướp lạnh con tim, ép bông hồng
Gói cất mùa xuân giữa mùa đông
Để cho kỷ niệm còn mãi mãi
Và điều chưa nói luôn trắng trong.
Hà Nội, 8 tháng 3 năm 2004
Bạch Liên
0 comments:
Post a Comment