Hoàng Giang
Ta trở lại Kinh thành
Một chiều chơi Kẻ Bưởi
Tà áo nào phấp phới
Làn mắt nào long lanh.
Chiều còn vương nắng hanh
Trên má đào em gái
Đã nghe đêm đọng lại
Giọt sương gieo cuối thềm.
Se lạnh đôi vai mềm
Ấp ngọc trong tay giá
Bỗng quên thân sỏi đá
Hồn ta thành THI NHÂN.
Hà nội – Mùa đông 1996
0 comments:
Post a Comment