KHÚC TỰ TÌNH
Tiết Lập Xuân chậm xuống
Đào Đông đã chán chường
Dục Nàng Xuân thay áo;
Đâu người chôn cánh đào,
Sao chưa về chào hỏi?
Để Lập Xuân bối rối
Hương Xuân đành vấn vương!
Nhật Tân ngưng sắc hương
Rừng Đào xưa đâu tá?
Mặc khách sao vắng lạ,
Cánh én liệng phương nào?
Ngẩn ngơ câu hát cũ
Thương thầm be rượu suông!
Cảnh sắc chợt dễ thương
Bởi đôi nhành Đào muộn
Ấp e nở cuối vườn
Ngại ngùng cùng nụ Lựu
Đón nắng hồng trong sương.
Và thấp thoáng giữa vườn
Lặng im như pho tượng
Chàng thi nhân sung sướng
Ngắm Đào muộn Lập Xuân.
Hà nội – Tiết Lập Xuân 2006
HOÀNG GIANG
Các bạn TT yêu mến: trước thềm Lập Xuân Nhâm Thìn tôi dâng tặng TT đôi vần thơ về Lập Xuân xưa cũ làm quà đón Xuân.
0 comments:
Post a Comment