Khách gần
Giữa những ngày âm u,Bỗng bừng lên ánh nắng.
Không gian tràn hơi ấm
Cái rét trốn mất tăm.
Đã đến đận cuối năm,
Cả mấy tuần rét buốt,
Bỗng thấy trời xanh ngắt
Như những ngày cuối Thu.
Chẳng còn thấy mây mù,
Không gian tràn ánh nắng.
Nắng mang về hơi ấm,
Chia cho khắp mọi nhà,
Cho đua nở muôn hoa,
Để đón mùa Xuân mới.
Vẫn biết Xuân chưa tới,
Và biết chửa hết Đông,
Sao thấy rộn trong lòng,
Khi không gian bừng nắng.
Có tiếng đàn sâu lắng,
Chợt tan vào thinh không,
Đưa ta đến vô cùng
Của niềm thương nỗi nhớ...
Đông sẽ còn dài nữa,
Trời sẽ lại âm u,
Suốt ngày lại mây mù,
Gió lạnh còn tê tái.
Trong những ngày buồn vậy
Ai muốn ngắm trời xanh
Ai muốn xem hoa nở
Hãy vào Vườn Thơ nhanh.
0 comments:
Post a Comment