Nguồn: Internet |
Tưởng rằng như làn gió thoảng qua
Đâu ngờ đọng lại ở trong ta
Muốn quên thêm nhớ, quên càng nhớ
Gần đã rất gần, xa còn xa.
Biển đã lặng rồi tự lòng ta
Cớ sao gió gọi sóng từ xa
Ào ạt xô bờ tung hoa trắng
Để buồm thổn thức giữa bao la.
Vẫn biết trời xanh mãi mãi xanh
Như gió muôn đời mãi mong manh
Mà sao bối rối lòng vương vấn
Nói lời ly biệt dạ chẳng đành.
Da diết, vi vu tiếng gió chiều
Vắng buồm gió nhớ biết bao nhiêu
Xin buồm chờ gió đừng nghiêng cánh
Để gió căng buồm trọn niềm yêu.
Tiếng gió gọi buồm cứ ngân nga
Gió muốn đưa buồm đi thật xa
Quê hương gắn bó buồm luôn nhớ
Nên tiếng gió chiều càng thiết tha.
Hãy là ngọn gió mát đời ta
Đừng thổi bùng lên thành phong ba
Chớ làm cơn lốc xua cơn khát
Để cánh buồm yên ngoài khơi xa.
Chiều Hạ Long
Tháng 6 -2005
Tháng 6 -2005
0 comments:
Post a Comment