Ảnh minh họa |
Вадим Ковда
Tôi đã quên em và tất cả,Em nhìn chi phía biển cả mù sương?
Xin thời gian đừng động đến em thương,
Để thay thế, hãy quật tôi gục ngã!
Ngoài song cửa là cơn mưa tầm tã,
Là chớp giật đùng đùng,
là bóng tối triền miên.
Nhưng thời gian ơi, xin cho em được bình yên,
Để bù đắp, tôi già thêm xin nhận.
Mong thời gian hãy làm em nguôi giận,
Hãy cho em sức lực với tâm hồn.
Về phần mình, tôi xin chịu cô đơn,
Bởi tôi đã từng yêu em biết mấy.
Thu Hà
0 comments:
Post a Comment