Konstantin Simonov
(Dịch Thuật - Tuấn Linh)
Nguồn ảnh: Internet |
Em ơi, hãy đợi anh về,
Dù mưa vàng úa tái tê lòng người.
Dù cho bão tuyết tả tơi,
Dù cho nắng cháy, sạm đôi môi hồng.
Dù cho thư chẳng một dòng,
Dù cho ai đã nản lòng đoái trông.
Mặc! Em cứ đợi, cứ mong,
Chờ anh, em nhé, chờ mong anh về.
Dù cho buồn kéo lê thê,
Dù cho đến lúc bạn bè đã quên.
Dù ai bên ngọn lửa đêm,
Ly tình uống cạn, cay mềm nỗi đau.
Mặc! Em đừng dốc chén sầu,
Đợi anh, em nhé, trước sau đợi chờ.
Dù mẹ già yếu, con thơ,
Tắt niềm tin, tắt lòng mơ anh còn.
Dù trong vô vọng héo hon,
Mặc! Lòng em vẫn mỏi mòn đợi anh.
Diệu kỳ, tan cuộc giao tranh,
Giữa vòng lửa đạn, tử sanh, anh về.
Ngạo cười cái chết hả hê,
Và anh đã hiểu không hề gặp may.
Giản đơn chỉ một điều này,
Vì em đã biết từng ngày đợi anh.
Đợi - Chờ trong cuộc Chiến tranh,
Chính là Cứu cánh để Anh Trở Về.
21/3/2012
HNN
0 comments:
Post a Comment