by Hàn Mặc Tử
Nghệ hỡi Nghệ, muôn năm sầu thảm
Nhớ thương còn một nắm xương thôi
Thân tàn ma dại đi rồi
Rầu rầu nước mắt bời bời ruột gan
Nghe gió là ôm ngang với gió
Tưởng chừng như trong đó có hương
Của người mình nhớ mình thương
Nào hay gió tạt chả vương vấn gì
Nhớ lắm lúc như si như dại
Nhớ làm sao bải hoải tay chân
Nhớ hàm răng, nhớ hàm răng
Mà ngày nào đó vẫn khăng khít nhiều
Dẫu đau đớn vì lời phụ rẫy
Nhưng mà ta không lấy làm điều
Trăm năm vẫn một lòng yêu,
Và còn yêu nữa rất nhiều em ơi.
Friday 18 November 2011
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Popular Posts
-
Duệ Anh Chống chếnh là chống chếnh ơi Ai như người ấy đánh rơi chiều tà Đầy vơi chi bấy tiếng gà Trăng treo chống chếnh tội mà ai mang ...
-
Nguyễn Huy Thiệp là ông thầy phù thủy chữ nghĩa. Chỉ với 24 chữ cái và 6 dấu thanh điệu, ông đã làm mê hoặc người đọc, tạo nên b...
-
by Xuân Diệu Tôi là con chim đến từ núi lạ, Ngứa cổ hát chơi. ( ?) Khi gió sớm vào reo um khóm lá, Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời. Ch...
-
Demi Viết cho tuổi thơ tôi... Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ* Chuyến tàu chiều rời ga về dĩ vãng Ngõ nhỏ rêu phong phủ màu quên lãng Hun...
-
Tết một lần, cùng hai lần đám giỗ, cậu lại ra nhà người anh cùng cha khác mẹ với mình. Lành như củ khoai, lành như đất, lành như một người k...
-
V ườn thơ xưa nở mấy đóa Quỳnh Sắc hương ngào ngạt, dáng tươi xinh Một chiều mưa gió bay vần vũ Thương Quỳnh e lệ, đợi bình minh ?...
-
by Chế Lan Viên Hầu ran nóng , lửa hồng bừng cháy mắt Máu nồng tươi lay vỡ cả thành tim Ðâu điệu nhạc điên cuồng ta khao khát Chẳng vang lê...
-
Nguồn: Internet Theo yêu cầu của anh Hoàng Giang, người muốn trải lòng qua ca khúc "Thời hoa đỏ" của nhạc sĩ Nguyễn Đình Bảng ph...
-
by Chế Lan Viên ...
-
Inrasara Ta đã từng nhân danh cái quen thuộc, cái đã biết để chèn ép cái chưa biết, cái xa lạ; ẩn náu trong lô cốt truyền thống để bắn ph...
0 comments:
Post a Comment