Nguồn ảnh: Internet |
Đếm con sóng trong chơi vơi chiều thẳm
Sao lần này về với lòng biển rộng
Em thấy hồn xáo động, bâng khuâng.
Có phải trong làn nước trắng ngần
Có vị mặn muôn đời chắt lọc?
Có phải trong mình trai giấu ngọc
Nên suốt đời trai lặn đáy sâu?
Ở đây, nơi con sóng đuổi nhau
Vỗ ào ạt, xô bờ, tung bọt trắng
Trên bãi tắm đầu hè thưa vắng
Tiếng gọi bạn lòng bỗng vang động trong em.
Người đời quen đánh giá thấp hèn,
Khi bất chợt nhận ra mình lúng túng.
Một thoáng bên nhau cả đời chịu đựng
Thói “đặt điều”, tạo dựng của nhân gian.
Đi về đâu ơi con sóng lang thang
Cứ vồ vập, vỗ về nhau - Lạ thế!
Như khát vọng cồn cào trong ngực trẻ
Gọi em về…một nỗi nhớ chơi vơi.
Tiếng gọi em mãi mãi chẳng thành lời
Nhưng em biết suốt đời còn đọng lại
Như vị muối nước biển còn mặn mãi
Như bãi tắm dưới nắng chiều thoai thoải
Đón chân người sẽ trở lại nơi đây
Để được lãng quên bao gian khó tháng ngày
Sống với thiên nhiên dịu hiền, phóng túng.
Thu Hà
0 comments:
Post a Comment